Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 450 : Giả dối giả dối

Ngày đăng: 14:05 19/04/20


Không thể không nói, sự tính toán chu toàn của Chủ tịch Ngọc Lôi, quả thực người



bình thường khó có thể đuổi kịp.



Vả lại, từ đầu tới cuối, Lâm Chí Quốc chẳng hay biết gì, vì Lâm Nhược Khê và Lâm



Khôn làm người bảo hộ suốt 20 mấy năm, là bởi Lâm Nhược Khê không chịu thừa nhận



ông ấy là “Ông nội”, Lâm Chí Quốc ắt hẳn muốn bù đắp.



Bên cạnh đó, thủ tướng của chính đảng Ninh Quang Diệu cũng ở trong kế hoạch



này.



Lâm Nhược Khê mới hơn 20 tuổi đã làm Chủ tịch Ngọc Lôi, ngoại trừ năng lực xuất



chúng của cô, nếu như không có ai giúp đỡ cô, thì sẽ có không ít người ngáng đường cô.



Thêm vào đó Lâm Nhược Khê lại không thích giao tiếp, cư xử lạnh nhạt, cứ làm bộ



dạng khiến người ta phải suy nghĩ nhiều.



Nếu không có người âm thầm quan tâm, thì Lâm Nhược Khê cũng không có ngày



hôm nay, vẫn không biết cái gì.



Sợ rằng cũng đã 2 năm nay, Ngọc Lôi đã được Lâm Nhược Khê củng cố từ trên



xuống dưới, hơn nữa Lâm Nhược Khê cũng đã trưởng thành rồi, sự hỗ trợ âm thầm mới



bớt đi.



Dương Thần cũng cảm thấy có chút khó hiểu, hắn và Lâm Nhược Khê chính thức



kết hôn chưa được một năm, cô ấy gặp nhiều phiền toái như vậy, lẽ nào trước đây đều là



Lâm Chí Quốc giúp đỡ cô? Tuy rằng Lâm Chí Quốc có thể âm thầm giúp đỡ, một số việc có



thể lợi hại, ví dụ như trên phương diện thương trường, còn về chính trị, dường như làm



không tốt, hóa ra, còn có thủ tướng Ninh Quang Diệu giúp đỡ.



Có Ninh Quang Diệu đứng đằng sau giúp đỡ, công ty Quốc tế Ngọc Lôi cho dù



không có quan hệ gì với các cơ quan chính phủ, Lâm Nhược Khê hoàn toàn không xã giao,



cũng không ai dám xem thường Ngọc Lôi huống hồ Ngọc Lôi còn có Mạc Thiện Ny xử lý rất



tốt trên phương diện quan hệ xã hội, đúng là không phải lo lắng.



Quách Tuyết Hoa lại không nghĩ nhiều lắm, chỉ nói:



- Năm đó ở trường học, tôi học cùng năm nhất với Tử Tĩnh, thủ tướng Ninh… lúc



ấy là viện trưởng viện nghiên cứu sinh chúng tôi, cũng là trợ giảng lớp chúng tôi dạy tôi và



Tử Tĩnh, chính lúc đấy chúng tôi và chủ tịch Ninh biết nhau…



Theo như Quách Tuyết Hoa nói, một số bí ẩn của năm đó, cuối cùng cũng đã



được làm sáng tỏ…



Năm đó, 3 người vẫn hào hoa phong nhã, Quách Tuyết Hoa và Tuyết Tử Tĩnh là 2




Lâm Nhược Khê chua xót nói:



- Xử lý như thế nào?



Ninh Quang Diệu dường như không ngờ rằng Lâm Nhược Khê lại bình tĩnh, nhưng



vẫn trịnh trọng nói:



- Tổng giám đốc Lâm đã nhìn thấy bệnh án kia, đều là bệnh án giả, tổng giám đốc



Lâm hoàn toàn không cần lo lắng những chuyện lộn xộn, tôi đã gửi văn kiện chặn các



phương tiện truyền thông, sẽ không có bất kỳ thông tin bất lợi nào cho tổng giám đốc Lâm



bị rò rỉ, sau này, con tôi cũng sẽ không quấy rầy Lâm tổng nữa.



Giả? Giả? Giả??



Ông ấy nói tất cả đều là giả?



Lâm Nhược Khê cười, gần như có chút không khống chế được nói:



- Thủ tướng nói là giả, đương nhiên là giả rồi, nếu không có việc gì, tôi cúp máy



đây.



Nói xong, căn bản là không để cho Ninh Quang Diệu nói bất kỳ điều gì nữa, ngay



lập tức dập máy.



Bởi vì trong phòng rất im lặng, âm thanh trong điện thoại dường như nghe rất rõ.



Vú Vương, Quách Tuyết Hoa đều rất buồn thương nhìn sắc mặt buồn bã của Lâm



Nhược Khê, cũng là không biết an ủi thế nào.



Dương Thần nắm tay, trong lòng cũng rất khó chịu, khổ sở.



Cha ruột là giả, tình cảm bản thân nỗ lực và sự đau khổ phải chịu đựng hoàn toàn



là uổng phí tâm huyết, bà nội yêu quý nhất lừa cô, vì không làm bà nội thất vọng, làm việc



ngày đêm cũng thấy nực cười như vậy, mẹ ruột lại chính là người vụng trộm với người đàn



ông khác sinh ra cô…



Lúc tất cả mọi việc có vẻ trầm trọng, cha ruột… lại nói với cô tất cả đều là giả.



Ông ấy cũng không có ý nghĩ thừa nhận tất cả.



Trong mắt Lâm Nhược Khê không nhìn thấy sự bi thương và cơn thịnh nộ nào,



nhưng sự lãnh đạm này giống như là ở địa cực đóng băng.



Dương Thần bỗng nhiên cảm thấy hắn có chút buồn cười, cho dù có thể đối mặt



thiên quân vạn mã, hỏa tiễn đạn đạo, thì làm như thế nào? Giờ phút này hắn chỉ nghĩ cho



vợ hắn, không muốn cô lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng, nhưng đành bất lực.



Bỗng nhiên, Lâm Nhược Khê mơ mơ màng màng, nhắm mắt lại, ngất tại chỗ…