Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 458 : Tôi không sợ cậu

Ngày đăng: 14:05 19/04/20


- Đừng có lộ ra vẻ mặt không dám tin này, các bạn không nghe nhầm, chính là



chạy trốn. Chiến thắng cuối cùng mãi mãi thuộc về người sống sót, mà người có thể sống



sót, thường là người chạy trốn thành công. Chỉ cần người còn, thì còn cơ hội.



Dương Thần chỉ về bãi biển rộng lớn cách đó không xa.



- Ở đây đúng lúc có 1 cái sân không tồi, mấy ngày kế tiếp, Molins và Eydlin sẽ là



kẻ thù của các bạn, tiến hành “đuổi bắt” các bạn trên bãi biển này, các bạn có thể làm bất



kỳ chuyện gì, mục đích chỉ có 1, chính là không để 2 người bọn họ đánh bại, chạy đến đầu



kia của bãi biển.



Dương Thần mỉm cười.



- Báo cáo sếp, tôi cho rằng việc này căn bản không thể coi là 1 bài huấn luyện



chuyện được. Chúng tôi tổng cộng có 23 người, còn huấn luyện viên chỉ có 2 người, thì



không thể nào cản trở chúng tôi được.



1 gã đàn ông có khuôn mặt gày và dài hơi bất mãn nói.



Các đội viên khác hiển nhiên cũng cảm thấy bài huấn luyện này quá vô nghĩa. Bọn



họ có thể đánh bại hàng ngàn người để đến được nơi này, dĩ nhiên có đủ vốn để kiêu



ngạo.



Lần này Dương Thần không nói thêm gì nữa, ánh mắt ra hiệu cho Molins và Eydlin



ở bên cạnh, 2 người này bèn bước về phía trước.



- Các bạn, tiếng Trung của tôi không được tốt lắm, nhưng tôi nghĩ các bạn nghe



hiểu chắc chắn không có vấn đề gì.



Molins cười tủm tỉm nói với đám học viên:



- Bây giờ, với tư cách là huấn luyện viên của các bạn, tôi tuyên bố - chạy trốn, bắt



đầu.



Nói dứt lời, tất cả học viên đều không ai động đậy, phần lớn đều hơi khinh thường



nhìn Molins và Eydlin, ai cũng trong bộ dạng “làm gì được tôi”.



Bọn họ thực sự không tin, người có thể như Dương Thần dùng 2 ngón tay chỉ vào



đầu làm ngã Ba Nhĩ Lạc Cách, có mặt ở khắp nơi.



Nhưng mà 1 tíc tắc sau, tât cả mọi người đều hốt hoảng sợ hãi.



Chỉ thấy Eydlin vốn đang đứng ở cách đó hơn 3 mét, không biết làm gì sau 1 bước



chân nhanh như sét đánh, 1 cú thúc cùi trỏ đánh thẳng vào ngực của người học viên đứng



gần nhất.



- Á!



1 tiếng la thất thanh vì đau, gã đàn ông xem ra rất là khỏe mạnh đó bị thúc cùi trỏ



1 cái văng xa hơn 2 mét!



Eydlin vốn vĩ thân hình cao to, tràn đầy đường cong cháy bổng, lúc này liếc mắt



nhìn các học viên khác, khóe môi lộ ra 1 nụ cười gian ác.



- Đã bắt đầu rồi, chẳng lẽ chưa nghe thấy gì hả?



20 mấy người còn lại, 10 mấy người lập tức chọn con đường chạy trốn, còn lại 10
Thái Vân Thành trịnh trọng nói:



- Đây không phải lấy danh nghĩa là chủ nhân của nhà họ Thái, hay thủ trưởng của



quân đội, càng không phải lấy thân phận tướng quân của Viêm Hoàng Thiết Lữ, đây chỉ là



1 lời thỉnh cầu của người cha bình thường… bất luận cuối cùng cậu chọn lựa ra sao, đừng



để tôi và mẹ của nó, phải mất đi đứa con gái này.



Dương Thần lặng lẽ và Thái Vân Thành nhìn nhau 1 hồi, hỏi:



- Ông tin tưởng tôi đến như vậy sao, chắc ông biết là tôi có rất nhiều phụ nữ.



- Nhưng trước giờ cậu không hề phụ bạc người phụ nữ của mình, không phải sao?



Thái Vân Thành nói:



- Nếu Nghiên Nhi đã không thể nào yêu người đàn ông khác, vậy thì, cho dù nhận



được 1 chút yêu thương của người mình yêu, cũng là kết cục tốt nhất rồi.



Dương Thần không ngờ Thái Vân Thành lại bỗng nhiên phóng khoáng đến mức độ



này, hào phóng không thương tiếc đề nghị giao con gái làm tình nhân của mình.



- Ông thực sự có khí phách hơn cả Lâm Chí Quốc, ông ấy thực sự chăm chú đề



phòng tôi, ông cũng hay, mới lên nhậm chức, thì giao con gái ruột đến tận cửa.



Dương Thần mừng rỡ cười ra tiếng.



Thái Vân Thành không trả lời, mà chỉ nhìn về hướng bãi cát ở đằng xa, lúc này,



Molins và Eydlin đang đuổi bắt đội viên lính dự bị lần 2, bài huấn luyện đã triển khai trong



khí thế hừng hực.



1 hồi lâu, Thái Vân Thành quay đầu lại, mỉm cười nói:



- Sở dĩ Lâm Chí Quốc luôn chăm chú đề phòng cậu, chính là vì ông ấy sợ cậu, ổng



biết là quyền quyết sách nằm trong tay cậu.



Còn tôi thì khác, tôi đã biết có các tiền bối “Hồng Mông” ở phía sau hỗ trợ, tôi có



thể buông tay tin tưởng cậu là người bạn tốt. Tôi không sợ cậu, dĩ nhiên cũng sẽ không suy



nghĩ nhiều, không dám vi phạm sai lầm cấp tiến. Đối với tôi mà nói, hợp tác với cậu là lựa



chọn tốt nhất.



Dương Thần híp mắt, xem ra người ở trên đó chọn Thái Vân Thành làm chủ nhân



mới của Viêm Hoàng Thiết Lữ, đã suy xét kỹ lưỡng rồi, giờ đây xem ra, Viêm Hoàng Thiết



Lữ muốn phục hưng, chỉ còn là chuyện sớm muộn thôi.



Đúng vào lúc Dương Thần định hỏi xem người phụ nữ Thái Ngưng đó ra sao, có



khi nào vì giúp mình mà gặp phải phiền toái, thì điện thoại trong túi reo vang, Dương Thần



lấy ra xem, thì ra là Triệu Đằng ở trong công ty gọi đến.



Vì trước ngày diễn ra vòng loại Ngôi Sao Ngọc Lôi, rất nhiều việc đều tương đối



gấp, Dương Thần cũng không thể lo chuyện khác, bắt máy nghe trước.



- Phó giám đốc, có thể về công ty gấp không?



Trong điện thoại, Triệu Đằng hơi bất đắc dĩ và sốt ruột nói:



- Có vị khách quý muốn gặp anh.