Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 459 : Phẫu thuật thẫm mỹ ở đâu vậy?
Ngày đăng: 14:05 19/04/20
Khách quý?
Dương Thần suy nghĩ, mình đã sắp xếp xong xuôi việc của Christine rồi mà, còn vị
khách quý nào muốn gặp mình nữa?
- Là người tôi quen biết sao?
Dương Thần hỏi xong, cảm thấy không thể nào, người mà mình quen biết chỉ có
những người tay to mặt bự, nếu không có trọng lượng đó, cũng sẽ không dám kêu người
ta gọi mình, muốn gặp là gặp.
Triệu Đằng ở đầu dây bên kia gượng cười vài tiếng.s
- Là 1 trong số giám khảo quan trọng nhất trong giai đoạn vòng loại của Ngôi Sao
Ngọc Lôi chúng ta, chính là nữ minh tinh Châu Á hiện nay của Hàn Quốc, cô Yeon-hee Lee.
Yeon-hee Lee? Dương Thần nhíu mày suy nghĩ 1 hồi, bản thân mình vốn dĩ đâu có
quen biết cô ta.
Tuy rằng có nói là bản thân mình thực ra không mấy quan tâm những chuyện liên
quan đến lĩnh vực giải trí, không quen biết những bà hoàng ông vua trong giới giải trí là
điều rất bình thường, nhưng ả họ Yeon đó tại sao lại phải gặp mình cho bằng được?
Dường như biết tính tình của Dương Thần, cũng hơi hiểu Dương Thần, Triệu Đằng
tiếp tục nói:
- Cô Yeon-hee Lee là nữ minh tinh Châu Á nổi tiếng như cồn 5 năm trở lại đây,
năm ngoái được đề cử là nữ ca sĩ xuất sắc nhất của giải thưởng Grammy với tư cách là
nghệ sĩ Châu Á, nhưng mà bị cô Christine đánh bại. Nhưng fan hâm mộ của cổ ở Châu Á
thì chằng kém gì cô Christine. Lần này đúng lúc cô ấy định làm live show ở Trung Hải, cho
nên thời gian công diễn thích hợp với cuộc thi Ngôi Sao Ngọc Lôi của chúng ta. Tôi đã bàn
bạc với Vương Khiết, gửi lời mời đến công ty quản lý của cô Yeon-hee Lee, và đối phương
đã nhận lời mời.
- Mấy chuyện cậu vừa nói tôi không hiểu lắm, nếu cậu đã nói là khách quý thì cứ
coi là khách quý, cổ kiếm tôi có chuyện gì không?
Dương Thần hỏi.
- Cô Yeon-hee Lee lần đầu tiên đến công ty của chúng ta, thảo luận 1 số vấn đề
liên quan đến ghi hình của chương trình, cổ nói là nếu không phải giám đốc đích thân thảo
luận với cổ, thì coi như xem thường cổ…
Triệu Đằng khẽ nói.
Dương Thần mỉm cười, cảm thấy đây đúng là người phụ nữ thích làm màu.
Xem ra, người phụ nữ luôn bị các fan cuồng quay quanh tên là Yeon-hee Lee này,
đến Hoa Hạ này cũng nhận được nhiều người hâm mộ.
Tự cho rằng cố gắng đến tham gia 1 chương trình chọn người tài, cho nên nếu
không phải là người chịu trách nhiệm cao nhất bàn bạc với cô ấy, thậm chí là không thèm
gặp mặt, cô ấy sẽ không làm.
- Được, tôi biết rồi, tôi sẽ nhanh chóng trở về.
Dương Thần không nổi cáu, là người ai mà không có chút tính khí nóng nảy, người
làm minh tinh thì vẻ bề ngoài rất là khiêm tốn và lịch sự, còn ở sau lưng, phần lớn đều tự
kỷ vô cùng, nếu không phải thích phô trương bản thân, phần lớn sẽ không đi làm minh
Ánh mắt của Yeon-hee Lee lập tức lộ vẻ tức giận bước lùi 2 bước, nghiêm túc nói:
- Dẹp ngay ánh mắt chó của anh đi, từ nhỏ đến giờ tôi chưa bao giờ đến thẩm mỹ
viện, loại người như anh, cũng xứng đáng phán đoán người khác có phẫu thuật thẩm mỹ
hay không sao? Căn bản chẳng có chút tiêu chuẩn chuyên nghiệp nào, căn bản là con
người không hiểu thế nào là thời thượng giải trí, thế nào là thời trang thịnh hành, lại có thể
làm giám đốc của công ty giải trí, xem ra chẳng những mắt của anh bị mù, kể cả cấp trên
của anh cũng bị mù lòa mất rồi!
- Tôi mặc kệ cô có chỉnh sửa hay không, tôi cứ nói cô chỉnh sửa sắc đẹp, cô có
thể làm gì tôi chứ? Cô không làm, cô không bàn công chuyện? Tôi mừng còn không kịp, cô
tưởng tôi muốn bàn công chuyện với người phụ nữ xấu xí đã chỉnh sửa sắc đẹp như cô
sao?
Dương Thần nói xối xả vào mặt Yeon-hee Lee xong, thì đưa tay quắc Triệu Đằng
và Vương Khiết đang giương mắt đờ đẫn.
- Đi thôi, mặc kệ cô ta, tôi mời 2 người đi ăn cơm!
Nói xong, cũng không thèm đếm xỉa tới Yeon-hee Lee ngẩn ngơ đứng ở chỗ đó, tự
mở cửa bước ra ngoài.
Vương Khiết định thần lại trước, thầm hô giám đốc oai quá, dùng sức kéo Triệu
Đằng còn đang đứng như khúc gỗ ở kế bên, 2 người vội đi theo bước ra ngoài.
Bọn họ cũng đâu phải là người gỗ, từ đầu đã bất mãn lắm với kiểu làm màu yêu
cầu đặc biệt nhiều, lại còn cố tình gây sự, lúc này Dương Thần đã gánh hết trách nhiệm,
bọn họ cũng thừa cơ hội thoát thân.
Chỉ còn lại 1 mình Yeon-hee Lee đứng ở trong phòng làm việc, sững sờ nhìn mấy
người họ đi ra khỏi phòng, lại chẳng thèm ngó ngàng gì đến cô!
- Hắn… hắn… hắn dám nói mình xấu như quỷ?
Yeon-hee Lee lẩm bẩm 1 mình, sau đó dường như chịu không nổi hay sao đó,
“Oa” 1 tiếng, thực sự đã gào khóc mất rồi.
Đám người của Dương Thần bước khỏi phòng làm việc không xa thấp thoáng nghe
thấy tiếng khóc, mỗi người 1 sắc mặt.
Triệu Đằng điềm đạm, có chút bất an nói:
- Giám đốc, thực sự không sao chứ? Cô ấy là nữ hoàng làng giải trí đó, chỉ tính
riêng fan hâm mộ thôi cũng hàng ngàn người rồi, tầm ảnh hưởng này thực sự không phải
giỡn đâu, hơn nữa nghe nói gia cảnh của cô ấy không phải bình thường, lỡ như chọc giận
nhân vật lớn ở phía sau, thì không đơn giản chỉ làm chuyện công việc thôi đâu.
Dương Thần nhíu mày, đó chính là vì sao hắn không thích làm quan chức, vị trí
càng cao, suy nghĩ sự việc sẽ phức tạp hơn, sau khi thở dài, thản nhiên mỉm cười nói:
- Phải làm gì thì làm như vậy, nếu tính tình của cổ cứ hư đốn như vậy, các cậu
mặc kệ cô ấy, xảy ra chuyện gì tôi chịu trách nhiệm. Đi thôi, mấy ngày hôm này các cậu
vất vả lắm rồi, tôi mời các cậu ăn bữa cơm, mì hoành thánh và bánh bao xá xíu!!
Chân của Triệu Đằng và Vương Khiết đi theo ở phía sau bủng rủn, ông sếp này
càng ngày càng keo kiệt.