Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 485 : Ngồi xuống nói chuyện

Ngày đăng: 14:05 19/04/20


Có lẽ do ban ngày ở căn cứ huấn luyện bị Thái Nghiên gợi lên cơn tức chưa nuốt



trôi, sắp đến nửa đêm, thời điểm người nhà đều vào phòng đi ngủ. Dương Thần rất không



chịu thua kém lại bay qua ban công, lướt qua tường vây, nhảy lên ban công nhà Sắc Vi.



Vỗn dĩ đã đi vào giấc ngủ, Sắc Vi cảm thấy được có người từ ban công đẩy cửa



phòng mình, không khỏi giật mình tỉnh dậy. Khi nhìn thấy người đó là Dương Thần, lại một



lần không hiểu ra sao cả.



- Anh không thể gọi điện thoại để em mở cửa sao?



Sắc Vi sẵng giọng lườm người đàn ông một cái.



Dương Thần cười ha hả, mông chuyển đến đầu giường, trong tối mờ, Sắc Vi trước



mắt chỉ mặc duy nhất chiếc áo ngủ bằng tơ mỏng manh. Mùi thơm của cơ thể giống như



cỗ tử lan tràn ngập làm cho người ta say mê.



- Như thế này không tiện hơn sao, còn bớt việc. Nếu em đi xuống lầu bị cảm lạnh,



không tốt.



Dương Thần nói.



- Nói xàm, em cao quý như vậy sao?



Sắc Vi dở khóc dở cười.



Dương Thần đưa tay vào sợi tóc mềm mại của Sắc Vi âu yếm nói:



- Vài ngày tới anh sẽ đi Paris tham gia ít hoạt động, chuẩn bị một thời gian không



được gặp các em, cho nên đi mấy ngày nay cần thân thiết hơn.



- Cũng không phải không trở lại.



Sắc Vi bất đắc dĩ nói:



- Dù sao lúc anh ở đây, thường thường cũng không gặp được.



Dương Thần vỗ vào mông đầy đặn của giai nhân vỗ vỗ:



- Làm loạn cái gì, tiểu tinh, lần nào mà không phải là anh đến tìm em, em còn chủ



động đến công ty tìm anh, anh còn cầu không được nữa là.



Sắc Vi cười cười ngọt ngào, nhưng làm như vậy hiển nhiên không phải phong cách



của cô.



Dương Thần chuyển tròng mắt xấu xa, nói:



- Đi đến chỗ tiểu Thiện Thiện đi, đã lâu ba người không ở cùng nhau.



Nói xong, không để ý đến sự phản đối của Sắc Vi, Dương Thần ôm lấy Sắc Vi, rồi



sau đó bay nhanh chạy tới phòng ngủ.



Rẽ từ hành lang, xông thẳng vào phòng ngủ Mạc Thiện Ny, ngực Sắc Vi vừa thẹn



vừa vội, không ngừng vuốt ngực Dương Thần.



Dương Thần vẫn hồn nhiên không cần quan tâm, cười ha hả ném Sắc Vi vào



giường Mạc Thiện Ny, thân thể mềm mại đè lên người Mạc Thiện Ny nằm sấp.



Đang sắp đi vào giấc ngủ, Mạc Thiện Ny đột nhiên cảm thấy một hương thơm



ngào ngạt, than người ấm áp vui vẻ đè lên người mình, vừa hoảng sợ, nhưng mùi quen
- Đúng rồi, em có thể chữa trị bệnh tình cho ông cụ, có nói gì với người khác



không?



Dương Thần lại nghĩ đến cái gì, hỏi.



Jane ngẫm nghĩ một lát nói:



- Ngày hôm qua, Đường tiểu thư vài người bọn họ đến phòng thí nghiệm, tôi chỉ



nói thôi, tôi cảm thấy đó là một loại biểu hiện trúng độc ở đây không ít người mắc phải, tôi



không nhớ rõ có những ai.



Dương Thần gật gật đầu, đối phương nếu có thể thần thông quảng đại trang bị



máy nghe trộm quân dụng, như vậy khẳng định lấy được tin tức không hề khó, Sở dĩ bức



thiết đến ám sát như vậy, phỏng chừng cũng là lo lắng Jane thật sự chữa khỏi bệnh cho



lão gia.



- Nói như vậy, em để anh giúp, là hy vọng anh tìm những người này đến bảo vệ



ông cụ.



Dương Thần nói.



- Đúng vậy! Em cảm thấy, nếu muốn bảo vệ lão gia gia, vệ sĩ bình thường không



làm được.



Jane cười nói:



- Trên thế giới ưu tú nhất là bộ đội đặc chủng, không phải đều ở dưới tay của



Minh Vương rồi sao?



Dương Thần chọc lên trán Jane nói:



- Em nói đúng là hay, biết rồi! Anh sẽ để Molins đem đội hải ưng còn lại phái tới



đây, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì!



Sau khi nói chuyện phiếm, em gái Đường Uyển đưa vài cô y tá đến tắm rửa cho



lão gia, Dương Thần và Jane cũng không tiện nhìn lão gia như vậy, liền đi đến nhà ăn của



trại an dưỡng ăn cơm trưa.



Tuy rằng tối hôm qua có chút động tĩnh, nhưng Đường Uyển vốn là người quyết



đoán, dứt khoát nhanh gọn, xử lý việc cũng nghiêm túc như vậy. Mấy thi thể đó, đều được



dọn dẹp sạch sẽ, không để lộ bất cứ điều gì ra bên ngoài.



Sau khi ăn cơm trưa xong, Jane mang Bát Nhã đi đến một phòng thí nghiệm khác,



tiếp tục điều phối dược phẩm. Dương Thần thì định đến đài truyền hình, xem diễn tập



chung kết ngôi sao Ngọc Lôi như thế nào, thuận tiện cũng xem tình trạng Tuệ Lâm.



Không nghĩ tới, mới vừa đi ra trại an dưỡng, có tiếng nói quen thuộc, gọi mình



đứng lại…



- Dương Thần, có rảnh không? Ngồi xuống nói chuyện đi!



Dương Thần dừng bước chân, quay đầu lại vừa nhìn, thấy đúng là người đó, sửng



sốt một lát, mới có chút mơ hồ gật đầu.