Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 97 :

Ngày đăng: 14:22 19/04/20


“Anh không biết, anh đã lơ là rồi!” Phải, anh ta đi quá vội vã, chỉ kịp sắp xếp cho tài xế chở mình đến sân bay, nhưng lại quên rằng trên người cô không có lấy một xu. “Anh xin lỗi!”



Ngoại trừ xin lỗi ra, anh ta không biết phải nói gì.



“Em không cần lời xin lỗi của anh, em tin chỉ vì anh quá lo lắng, điều này cũng cho thấy nỗi áy náy trong lòng anh quá sâu nặng, vì vậy Tần Trọng Hàn, hãy buông tay đi!”



Cô nhìn bàn tay to dài của anh ta đang siết chặt bàn tay nhỏ nhắn của mình, cô duỗi tay rồi gỡ từng ngón tay của anh ta ra. “Buông ra!”



“Hà Hà!” Trong tay trống rỗng, Tần Trọng Hàn cảm thấy không khí cũng đau, cả hít thở cũng rất đau, trong tim trống trải như muốn nghẹt thở.



Tiêu Hà Hà mở cửa ra, Tăng Ly nhìn cô với vẻ lo lắng. Cuộc trò chuyện của họ, anh ta nghe thấy được vài phần. “Hà Hà…”



Tiêu Hà Hà đưa hai tay lên lau nước mắt rồi mỉm cười. Khuôn mặt cô giống như đóa hoa hướng dương nở rộ, rất rạng rỡ và sáng ngời.



“Anh Tăng, giúp anh ấy chăm sóc tốt cho chị Mạc! Có lẽ kết hôn sẽ là sự giúp đỡ tốt nhất cho chị Mạc đó!”



“Hà Hà!” Tần Trọng Hàn khẽ hét lên từ sau lưng cô.



“Tần Trọng Hàn, cưới chị ấy đi. Em nghĩ chị ấy để tâm chuyện anh không chịu kết hôn với chị ấy đó! Có lẽ kết hôn sẽ có hiệu quả tốt hơn bất kỳ loại thuốc hay nào! Tạm biệt!”



Cô đi ra đến cửa rồi quay người lại, nở một nụ cười rạng rỡ và tuyệt đẹp với Tần Trọng Hàn và Tăng Ly. “Tạm biệt, Tần Trọng Hàn! Tạm biệt anh Ly!”



Trong ánh mắt ngạc nhiên của Tăng Ly, Tiêu Hà Hà đóng sầm cửa lại.



Tần Trọng Hàn ngồi rũ người trên ghế sofa với vẻ mặt chán nản, hai tay siết lại thành nắm đấm và để bên người. Cuối cùng anh ta đã mất cô thật sao?



Tăng Ly liếc nhìn Tần Trọng Hàn rồi đuổi theo ra bên ngoài.



Nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng của giai nhân.




“Anh Tăng, Mig không có ác ý đâu, anh đừng để bụng!” Tiêu Hà Hà giải thích.



Tăng Ly nhìn cô. Cô gái này, trông rất mảnh mai, rất điềm đạm, nhưng có một thế giới nội tâm mạnh mẽ đến vậy, Tăng Ly thực sự rất đau lòng cho cô.



Tuy nhiên, vào lúc này, anh ta biết nếu nhắc đến Tần Trọng Hàn, trong lòng cô nhất định sẽ không thoải mái. Vì vậy anh ta không nói gì cả, chỉ nhìn cô, ngoài tiếng thở dài cũng chỉ còn tiếng thở dài.



Tiêu Hà Hà đã đi tìm việc làm.



Sau một tuần, cô giống như một con phượng hoàng ở kiếp Niết bàn đã được tái sinh sau khi tắm lửa, trên mặt lúc nào cũng giữ một nụ cười mỉm.



Cầm theo tờ báo đến một công ty tên “Lăng Phong”, hình như đây là một công ty mới ra đời chưa đầy một năm nhưng lại tăng trưởng nhanh chóng. Chỉ trong một năm ngắn ngủi, Lăng Phong đã bắt đầu xâm nhập vào các lĩnh vực tài chính, ngân hàng và đầu tư.



“Lăng Phong” muốn tuyển dụng trợ lý cho tổng tài, Tiêu Hà Hà lại học chuyên ngành tài chính, đương nhiên rất muốn đến phỏng vấn thử.



Vừa đi vào tòa nhà thì nhìn thấy một đoàn người đang cầm hồ sơ trong tay đến tham gia ứng tuyển, trong đầu cô hiện ra cảnh tượng ứng tuyển ngày hôm đó ở Tần thị, mỉm cười chua chát. Tại sao vẫn còn nhớ đến? Tiêu Hà Hà, mày nhất định phải quên! Phải mạnh mẽ!



Đã đến giờ hẹn, cô đứng dậy khỏi ghế chờ. Cô đang mặc một bộ đồ màu xám, bọc lấy thân hình ngày càng suy dinh dưỡng của mình, rồi bước vào văn phòng một cách bình tĩnh.



Cô không ngờ việc tuyển dụng ở đây lại đơn giản như vậy, chỉ có một người giám khảo, đó là tổng tài “Lăng Phong” - Bùi Lâm Xung.



Khoảnh khắc nhìn thấy ông ta, Tiêu Hà Hà sững người ra, hoàn toàn không ngờ đó là Bùi Lâm Xung.



Và Bùi Lâm Xung cũng hơi ngạc nhiên, vừa nhìn thấy Tiêu Hà Hà rồi liếc nhìn bìa hồ sơ trong tay cô, khóe miệng nhếch lên một tia cười thú vị. “Cô Tiêu, mẹ cô là Mai Tây Vịnh à?”



Tiêu Hà Hà hơi ngạc nhiên, nhưng vì lý do ông ta đã từng cho mình mượn tiền nên không nổi giận, chỉ nói: “Tổng tài Bùi, đây là chuyện riêng của tôi, quý công ty tuyển trợ lý mà cũng muốn tìm hiểu tổ tiên tám đời của nhân viên à?”



“Ha ha! Cô rất có sức chiến đấu! Vậy được, không hỏi vấn đề riêng tư nữa. Tôi muốn biết lý do tại sao cô rời Tần thị?” Mặt ông ta nghiêm nghị hẳn lên. “Tần thị tốt hơn rất nhiều so với Lăng Phong, dù về thực lực hay thời gian thành lập. Đương nhiên, Lăng Phong cũng có nhiều không gian phát triển, và tôi tin rằng chẳng bao lâu nữa Lăng Phong sẽ vượt qua Tần thị, trở thành một công ty đa ngành nghề lớn nhất toàn khu vực châu Á! Nhưng tại sao cô lại nhảy việc?”