Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)

Chương 194 :

Ngày đăng: 11:02 30/04/20


Ngày mai Phó Hựu thành thân.



Đáng tiếc Từ Tấn bị cưỡng chế ở vương phủ đóng cửa kiểm điểm nửa năm,

Phó Dung là vương phi cũng không có cách nào về Hầu phủ tham gia tiệc

mừng, chỉ có thể từ sớm phái quản gia đem hạ lễ đưa qua.



Từ Tấn chỗ bị thương đã bắt đầu kết vảy, như cũ vẫn không thể ngồi,

nhưng miễn miễn cường cường có thể đứng lên chậm rãi đi một lát. Dưỡng

thương mà, đương nhiên vẫn nằm là tốt nhất, nhưng Từ Tấn liên tục nằm

hơn mười ngày, làm sao chịu nổi, nhất định muốn đứng lên. Cái chụp kia, vì miệng vết thương của hắn không sợ quần áo chạm vào nữa nên đã bỏ đi. Phó Dung đỡ lấy hắn, nhiều lần nhắc nhở: "Chậm chút, vương gia chậm

chút..."



Từ Tấn hút khí, ngó nhi tử của hắn đang ngồi trong xe nhỏ tò mò nhìn,

đứng thẳng rồi nói với Phó Dung: " Đi lại trong viện, nàngđẩy Trăn ca

nhi, chính ta có thể tự đi." Ở trong phòng buồn đến bệnh rồi.



Hắn tính tình cố chấp, sự tình đã quyết định sẽ không dễ dàng chịu

sửa, Phó Dung cũng không tốn hơi vô ích khuyên hắn, từ trong tủ chọn

kiện áo choàng màu đỏ thẫm hầu hạ hắn mặc vào, buộc xong đai lưng, một

nhà 3 người chậm rãi tản bộ ra ngoài.



Trời trong xanh, cuối thu không khí dễ chịu.



"Có phải rất muốn đi xem náo nhiệt một chút hay không?" Từ Tấn biết

Phó Dung thích nhất về nhà mẹ đẻ, ngày tốt Phó Hựu, nàng khẳng định

không muốn bỏ qua.



Phó Dung gật gật đầu, sau đó quay đầu hướng hắn cười: "Nhưng không

tham gia một lần náo nhiệt lạicó thể bỏ trắc phi, vậy ta thà rằng không

đi uống rượu mừng của Tam ca." Nàng làm sao có thể để cho hắn vì thế tự

trách?



Từ Tấn nắm lấy tay nàng: "Không có việc gì, đợi sang năm chúng ta có thể ra cửa, nàng về nhà mẹ đẻ ở lại thêm vài ngày."



Phó Dung vừa muốn nói chuyện, Trăn ca nhi đột nhiên chỉ vào sân thượng a a kêu lên, nam oa kêu kinh động chim khách trong sân, chim khách vỗ

cánh lập tức bay đi, càng bay càng xa, hóa thành một điểm đen.



Trăn ca nhi không chớp mắt nhìn hướng chim khách bay đi, trong mắt tràn đầy tò mò.



Từ Tấn muốn sờ sờ đầu nhi tử, nói cho hắn biết tương lai sẽ dạy hắn đi săn, không ngờ khẽ cong thắt lưng lại bị đau.



Hắn cố nén mới không phát ra âm thanh, Phó Dung lại nhìn thấy hắn nhíu mày, dừng bước chân nói: "Được rồi, buổi sáng đi như vậy thôi, vương

gia cứ chậm rãi, đừng lập tức đi quá lâu."



Từ Tấn so với nàng còn ngóng trông ngày sớm khôi phục hơn, nghe vậy

không có cậy mạnh nữa, chậm rãi xoay người, cùng nàng trở về.


Phó Dung cười tiến đến.



Tư thế như vậy, ôm như thế nào cũng không thoải mái, cảm nhận được

trong động tác nam nhân tức giận thở hổn hển, Phó Dung trấn an vỗ vỗ bả

vai hắn, "Thôi, vương gia vẫn là dưỡng thương trước đi, chúng ta không

vội." Nói xong nằm lại nguyên chỗ, chỉ nắm tay hắn.



Từ Tấn không cam tâm hung hăng xiết nàng một chút.



Ngày kế Túc vương gia còn đang nằm trên giường giận dỗi, Cảnh Dương Hầu phủ rất sớm đã bắt đầu chuẩn bị.



Phó Hựu là tân lang quan, đi đón dâu thì theo chân còn phải có mấy

huynh đệ hỗ trợ ứng đối người Hàn gia làm khó dễ. Đây cũng là kinh

nghiệm mỗi tân lang quan đều trải qua. Ngay cả Từ Tấn đến cưới Phó Dung

cũng bị Phó gia mấy huynh đệ trêu cợt một phen như thường.



Tần Anh tới rất sớm tỏ vẻ muốn hưởng náo nhiệt, chỉ là người Phó gia không ngờ hắn còn mang tới một trợ thủ.



Phó Thần quét mắt nhìn Ngô Bạch Khởi sau lưng Tần Anh, đem Tần Anh kéo tới bên cạnh: "Ngươi mang hắn đến làm cái gì?" Tiểu tử này liên tiếp

hai ba lần khi dễ muội muội hắn, hôm nay thế nhưng còn dám can đảm đến

nhà?



Tần Anh cũng không muốn mang Ngô Bạch Khởi đến a, chỉ là Ngô Bạch Khởi từ sớm chặn cửa nhà mình, mặt dày mày dạn theo tới, hắn có biện pháp

nào? Cũng không thể đem Ngô Bạch Khởi cột vào trên cây đi?



Vừa muốn tìm chuyện dễ nghe lấy cớ, Ngô Bạch Khởi một thân áo choàng

xanh ngọc cổ tròn đi nhanh tới, như người quen lão hữu vỗ vỗ bả vai Phó

Thần cao hơn hắn nửa cái đầu: "Phó nhị ca hẳn sẽ không còn nhớ năm đó

tiểu đệ vô tri phạm sai lầm đi? Ai, đó đều là chuyện cũ năm xưa, hôm nay là ngày vui của Phó tam ca, Phó nhị ca đại nhân không nhớ lỗi tiểu

nhân, chúng ta chuyện cũ một bút mua bán, cùng nhau giúp Phó tam ca

thuận lợi đón tân nương về như thế nào?"



Phó nhị ca, Phó nhị ca, thối tiểu tử kêu được dễ nghe, ai là Phó nhị ca của hắn?



Phó Thần một phen vặn cánh tay Ngô Bạch Khởi, Ngô Bạch Khởi bỗng nhiên bị tập kích, nhe răng nhếch miệng kêu đau: "Phó nhị ca ngươi đừng nhỏ

mọn như vậy a!"



Phó Thần thấy bên kia đám người Phó Định nhìn sang, hừ lạnh một tiếng, thấp giọng cảnh cáo: "Không muốn bị thu thập thì đàng hoàng một chút,

còn dám động tâm tư xấu, ta đánh gãy chân của ngươi!" Hung hăng đẩy

người ra, quay người đi mất.



Ngô Bạch Khởi một bên nhu cánh tay một bên nhìn Phó Thần đi xa, ánh

mắt ném về phía hậu viện Hầu phủ, khóe miệng lặng lẽ cong lên.