Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)

Chương 199 :

Ngày đăng: 11:02 30/04/20


Túc vương được bỏ lệnh cấm, Thục phi phục sủng, Hoàng Hậu mất hứng.



Ngày đó nghe nói Gia Hòa đế đi Chiêu Ninh cung, cùng Thục phi đùa cháu làm vui, nàng thật sự bực mình, lệnh cho người đem Thái Tử phi, Thái Tử trắc phi tuyên đến, thuận tiện mang theo Hủ ca nhi, Chương ca nhi.



Động tĩnh trong cung, Đông cung so với bên ngoài càng rõ ràng, Phó

Ninh không cảm thấy gì, Thái Tử phi đoán được tâm tư mẹ chồng, nhìn nhi

tử gầy yếu, trong lòng một hồi ê ẩm. Đứa con đầu của nàng, cũng từng

giống Chương ca nhi, Trăn ca nhi thực hoạt bát khỏe mạnh a...



"Mẫu hậu." Tới Phượng Nghi cung, Thái Tử phi, Phó Ninh đồng thời hành lễ.



Chương ca nhi 3 tuổi, rất sớm đã được dạy quy củ, lúc này có khuôn có dạng mà hướng Hoàng Hậu chắp tay: "Hoàng tổ mẫu."



Hủ ca nhi phản ứng chậm một bước, động tác cũng không thuần thục bằng

ca ca, khí thế không đủ, sợ hãi nhìn về phía Hoàng Hậu, "Hoàng tổ mẫu."



Đều là cháu ruột, Hoàng Hậu kỳ thật đều thích, ôm Hủ ca nhi, sờ sờ tay nhỏ trong tay áo hắn, nhíu mày hỏi Thái Tử phi: "Tay sao lạnh như vậy

a, bình thường chiếu cố như thế nào?"



Thái Tử phi cung kính nói: "Đứa nhỏ này thể hư, vào đông rất ít khi ra cửa." Tiến lên sờ sờ tay của con trai, thở dài: "Có lẽ là vừa mới đi

đường một lát, bị lạnh đi."



Hoàng Hậu hơi mím môi, gọi Chương ca nhi tới, sờ sờ đứa tay cháu này,

lời lẽ sâu xa nói với Thái Tử phi: "Đứa nhỏ cũng không thể quá nuông

chiều, càng dưỡng càng yếu ớt, ngày nào trời ấm không gió, mang hắn ra

ngoài dạo một chút, để hắn thỉnh an Hoàng tổ phụ."



Đây chính là ám chỉ Thái Tử phi không biết nuôi con.



Thái Tử phi lại cũng chỉ có thể yên lặng chịu.



Hoàng Hậu chuyển sang nói với Phó Ninh: "Hôm nay tức phụ lão Tứ cũng

tới, đi, chúng ta mang Chương ca nhi đi qua xem." Nói xong tự mình dắt

Chương ca nhi đi. Phó Ninh không dám nhìn sắc mặt Thái Tử phi, buông rèm mi xuống hướng Thái Tử phi cáo từ, bước nhẹ theo sau.



Thái Tử phi bình tĩnh ôm lấy Hủ ca nhi theo ở phía sau, ra Phượng Nghi cung, đám người chia hai ngả. Thấy nhi tử quay đầu nhìn bóng dáng đám

người Hoàng Hậu, Thái Tử phi sợ nhi tử hiểu lầm Hoàng tổ mẫu không thích hắn, ôn nhu dỗ nói: "Hủ ca nhi ngoan, Hoàng tổ mẫu biết ngươi sợ lạnh,

cho nên không mang ngươi đi, để Hủ ca nhi trở về phòng ấm áp đâu."



Hủ ca nhi xoay đầu, nhìn mẫu thân, rầu rĩ nói: "Ca ca không tốt, đệ đệ cũng không tốt, ta thích tỷ tỷ."



Thái Tử phi mắt cay xè, hôn nhẹ khuôn mặt nhi tử nhỏ nhắn nói: "Ừm, ca ca đệ đệ đều không tốt, ngày mai nương mời tỷ tỷ tới đây bồi Hủ ca nhi

chơi."



Hủ ca nhi rốt cuộc cười lại.



Chiêu Ninh cung bên kia, Phó Dung, Nhị công chúa ở trong nội thất bồi
Đời trước nàng không chọn hắn, cũng không phải là bởi vì hắn lạnh lùng?



Trong lòng buồn bực, hắn biết rõ còn cố hỏi: "Ý của nàng là, ta đối với nàng không tốt, nàng sẽ tìm người khác?"



Dù là lời nói dối, hắn cũng muốn nghe nàng dỗ hắn.



Phó Dung giảo hoạt chớp chớp mắt, tronglúc Từ Tấn nhíu mày thì lắc lắc đầu: "Sẽ không, thật sự lại quay trở lại một lần nữa, vương gia không

để ý tới ta, ta sẽ chủ động câu dẫn vương gia, cho đến khi vương gia yêu thích ta mới thôi." Tướng công tốt như vậy, nàng thật luyến tiếc để cho hắn chạy.



Nàng thần sắc chuyên chú, tươi cười ôn nhu mĩ lệ, Từ Tấn không phân

biệt rõ thật giả, cũng lười phân biệt, hắn chỉ biết hắn thích nghe lời

này.



Không lãng phí thời gian nữa, hắn hôn môi nàng, hết sức ôn nhu.



Ngày kế Từ Tấn từ sớm đi lên triều, lại qua vài ngày triều đình lại

nghỉ lớn, trước khi nghỉ lớn các đại thần đều vọi vã đi sớm về muộn.



Phó Dung cũng bận rộn hơn bình thường, bởi vì tổng kết cuối năm sẽ

tới, quản lý điền trang, chưởng quỹ cửa hàng các nơi đều phải vào kinh

đối sổ đưa lễ năm. Đồ cưới của Phó Dung, sản nghiệp của vương phủ, cả

hai cộng lại, dù có đám người Ôn ma ma hỗ trợ, nàng cũng mệt không ít.



Vừa tiễn bước một quản lý điền trang, quản sự báo Đỗ chưởng quỹ Như Ý trai tới.



Phó Dung vội vàng mời người tiến vào.



Kỷ Thanh Đình của Phượng Lai Nghi bởi vì án của Vĩnh Ninh công chúa mà "chết bệnh", hắn có lẽ không nói với Kỷ gia toàn bộ sự tình, nhưng hiển nhiên đã nhắc nhở đương gia rằng kinh thành không hợp ở lâu. Cho nên

năm đó Phượng Lai Nghi đóng cửa, Kỷ gia cả nhà chuyển về quê cũ. Sau đó

Như Ý trai mau chóng thay thế vị trí Phượng Lai Nghi, sinh ý càng ngày

càng náo nhiệt.



"Tam thúc uống trà." Phó Dung thân mật mời Đỗ Viễn Chu ngồi vào chỗ,

nghiêm túc quan sát hai mắt hắn, nửa là thành tâm nửa là trêu ghẹo nói:

"Tam thúc gần đây có phải có việc vui gì hay không a, nhìn ngươi rạng

rỡ, dường như lại trẻ ra vài tuổi."



Đỗ Viễn Chu khẽ mỉm cười, từ trong tay áo lấy ra một tấm thiếp đưa cho nàng.



Phó Dung tò mò nhận, đến khi nàng nhìn rõ chữ ở phía trên, khiếp sợ mở to hai mắt.



Đỗ Viễn Chu muốn nghênh cưới Cố nương tử?



Hai người khi nào thì hợp mắt nhau?



"Tam thúc, ngươi nhanh nói rõ ràng với ta!" Phó Dung vừa mừng vừa sợ, hưng phấn thúc giục.