Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)
Chương 201 :
Ngày đăng: 11:02 30/04/20
Quản Anh thật sự không thoải mái.
Gia Hòa đế chạy tới thì thái y đã đến rồi, đang hỏi thăm Đông Tuyết xem nương nương hôm nay dùng quá cái gì.
Đông Tuyết đem một ngày ba bữa của Quản Anh nhắc lại một lần, xác định nói: "Tất cả đều là chiếu theo thực đơn hàng ngày đại nhân kê ra, buổi
tối cung yến, nô tài cũng đã nhìn qua, không có thực phẩm kiêng kị." Sợ
thái y không tin tưởng, nàng đem mấy món ăn Lệ phi đã dùng đều nói ra,
cuối cùng sợ chính mình quên lãng, lại hướng Quản Anh nằm ở trên giường
đối chứng.
Quản Anh mặt trắng bệch gật đầu, vừa muốn hỏi thăm thái y có chỗ nào
không ổn, thì thấy Gia Hòa đế bước nhanh vào trong. Quản Anh trong cung
không có bất kỳ thân thích nào, lần đầu mang thai vốn là thấp thỏm, lại
chẳng biết tại sao động thai khí, trong lòng đương nhiên ủy khuất, nhìn
thấy nam nhân đối với mình vạn sủng ái, không khỏi rơi lệ lã chã.
Gia Hòa đế bước chân khựng lại một chút.
Phảng phất nhìn thấy Chung Đình năm ấy, lúc trước nàng cũng đang mang
thai, biết được thân phận chân chính của hắn, biết được hắn đã có thê tử cưới hỏi đàng hoàng, nàng cũng động thai khí, tỉnh lại thì mắt đẫm lệ
nhìn hắn.
Gia Hòa đế trong lòng đau đớn, bước nhanh tới, nắm lấy tay Quản Anh, hỏi thăm thái y: "Thân thể nương nương thế nào?"
Thái y vội nói: "Nương nương động thai khí, vạn hạnh không có trở ngại gì, thần đã kê đơn thuốc an thai, nương nương tĩnh dưỡng mấy ngày là
tốt."
Gia Hòa đế cau mày nói: "Vì sao động thai khí?"
Thái y trong lòng chấn động, cúi đầu nói: "Nương nương sợ là ăn gì đó không sạch sẽ..."
Lời vừa nói ra, đại tiểu cung nữ hầu hạ bên người Quản Anh nhất thời hết sức lo sợ quỳ xuống.
Gia Hòa đế liếc mắt quét các nàng một cái, đưa mắt ra hiệu cho Vạn Toàn.
Vạn Toàn lập tức đem đám người đi ra ngoài, mùa đông khắc nghiệt, để
các nàng quỳ ở trong sân, soát người rồi còn phái người lục soát phòng
của mọi người, thái y thì đi theo kiểm tra cơm thừa trong phòng bếp nhỏ.
Trong tẩm điện, Gia Hòa đế giúp Quản Anh dém chăn, ôn nhu trấn an nói: "Đừng lo lắng, Trẫm tuyệt đối sẽ không để nàng xảy ra chuyện."
Quản Anh gật gật đầu, mắt ướt ngấn lệ châu, điềm đạm đáng yêu.
Gia Hòa đế nhẹ giọng bồi nàng nói chuyện, đại khái nửa canh giờ sau,
Vạn Toàn khom lưng như con mèo đi vào trong, "Hồi Hoàng Thượng, bên này
lão nô đều tra qua, không có gì khác thường."
Trăn ca nhi vui vẻ chỉ ra bên ngoài.
Từ Tấn cười thay hắn mặc xiêm y, đi ra ngoài thì nhìn thấy Nhị công
chúa đi tới, tiểu cô nương có chút sợ hãi Từ Tấn, cách xa xa liền đứng
lại, nhỏ giọng hỏi: "Tứ ca, Tứ tẩu tỉnh chưa?"
Từ Tấn lạnh nhạt nói: "Chưa, buổi tối muốn đi ra ngoài xem đèn, nàng
sợ lúc ấy không có tinh thần, hiện tại ngủ nhiều một lát."
Nhị công chúa nghe, vừa vui mừng vừa ảo não, biết Tứ ca đáp ứng bồi
các nàng ra cửa, nàng cũng không phải sợ nữa, hưng phấn nói: "Vậy ta
cũng trở về ngủ thêm một lúc!"
Nhìn theo tiểu cô nương dáng vẻ nhẹ nhàng vòng trở về, Từ Tấn cười cười, ôm Trăn ca nhi đi tiền viện.
Cảnh Dương Hầu phủ, Phó Bảo còn đang tận tình khuyên dỗ Phó Tuyên:
"Lục muội muội, chúng ta cùng nhau đi thôi, mình ta đi không có ý tứ
gì." Đại ca bồi đại tẩu, Tam ca bồi Tam tẩu, nàng muốn cùng Lâm Thiều
Đường một mình đi ra ngoài ngắm đèn khẳng định không được, vậy thì nhất
định phải kéo theo một bạn đường, Phó Mật nàng không thích, cũng không
phải chỉ còn lại Phó Tuyên? Phó Tuyên đi, Nhị ca khẳng định sẽ cùng
theo, như thế bọn họ vài người cùng nhau ra cửa, các trưởng bối sẽ không phản đối.
Bởi vậy Phó Bảo hạ chắc quyết tâm muốn khuyên Phó Tuyên.
Phó Tuyên từ nhỏ đã không thích náo nhiệt, kệ Phó Bảo nói như thế nào nàng đều không buông miệng.
Phó Bảo hết cách, đành phải ăn ngay nói thật: "Lục muội muội, sang
năm, sang năm ta hẳn là không còn ở trong nhà, đây là tỷ muội chúng ta
có thể cùng chung cái tết Nguyên Tiêu cuối cùng, ngươi thật nhẫn tâm
cự tuyệt ta như vậy?"
Phó Tuyên nghe, rốt cuộc đem sách trong tay buông xuống.
Quả thật a, Phó Bảo năm nay mười lăm, nghe mẫu thân nói chuyện phiếm
thì ý tứ trong lời nói là Phó Bảo trước khi vào thu chắc sẽ gả ra ngoài.
Nhìn xem trước vẻ mặt cầu xin của Phó Bảo, nghĩ tới hai thân đã tỷ tỷ xuất giá, Phó Tuyên thở dài, "Được a, ta đi."
Phó Bảo đại hỉ, kéo nàng đi cầu Phó Thần.
Phó Thần nguyên bản cùng một nhóm huynh đệ hẹn đi uống rượu, bất quá
thân muội muội vốn không hứng thú với náo nhiệt nhất lại khó có được lúc muốn đi ngắm hoa đăng, hắn đương nhiên muốn bồi muội muội, thống khoái
đồng ý.