Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)

Chương 291 : Hậu ký bốn

Ngày đăng: 11:03 30/04/20


Hôm qua nhị công chúa và A Tuyền A Bội thương lượng xong, hôm nay đều

mặc váy màu hồng anh, trước mắt một lớn hai nhỏ quay trở về, giống như

ba đóa anh đào, một đóa trong trong nắng xuân nở rộ, hai đóa vẫn là nụ

hoa nho nhỏ.



Phó Thần thích hai ngoại sinh nữ của mình, lúc này tầm mắt của hắn lại không tự chủ được dừng trên người cô nương đang bởi vì nhìn thấy hắn mà cứng đờ. Nàng ngẩng đầu cười, khóe miệng có lúm đồng tiền khả ái. Hiện

tại cái lúm đồng tiền kia bởi vì chủ nhân thu hồi nụ cười cũng biến mất

theo. Gò má nàng đỏ, mi mắt lại rủ xuống, giống mấy năm nay mỗi một lần

tình cờ gặp, nàng đều sẽ lập tức quay về tránh ánh mắt hắn.



Phó Thần nhịn không được cười lạnh.



Cũng không thấy rõ bộ dáng hắn, làm sao thật sự thích hắn?



Da mặt mỏng, việc 5 năm trước, nàng còn nhớ, bằng không sao không dám nhìn hắn?



"Nhị cữu cữu!"



Nhìn thấy nhị cữu cữu cao lớn uy vũ, A Tuyền thoát khỏi tay cô cô, cao hứng chạy đến bên người nhị cữu cữu, vươn tay muốn ôm.



Phó Thần lập tức cúi đầu nhìn ngoại sanh nữ, dễ dàng bế tiểu nha đầu

lên, hôn một cái lại một cái nữa, "A Bội nhớ nhị cữu cữu sao?"



A Bội gật gật đầu, cũng đi tới.



Phó Thần khí lực lớn, cùng lúc ôm hai cháu cũng không thành vấn đề.



hai tiểu tỷ muội có người chiếu cố, nhị công chúa xoay người muốn đi.



Phó Thần ánh mắt quay sang.



A Tuyền cũng nhìn thấy, sốt ruột gọi nàng: "Cô cô đi đâu a?" Đã nói buổi trưa bồi các nàng ăn cơm.



Cháu gái hỏi, nhị công chúa quay đầu, cười giải thích: "Cô cô thêu hà

bao cho A Tuyền A Bội, quên mang tới, bây giờ đi lấy, trong chốc lát lại đến, A Tuyền A Bội nhớ đợi cô cô, đừng đói bụng ăn trước, biết chưa?"



Thản thản đãng đãng, phảng phất trong mắt cũng không có một đại nam nhân khác.



A Tuyền ngoan ngoãn gật đầu, không yên tâm dặn dò nàng: "kia cô cô nhanh trở về."



Nhị công chúa mỉm cười đáp ứng, dẫn cung nữ không nhanh không chậm rời đi.


khẳng định cũng sẽ đi. Nàng không dám cùng hắn mặt đối mặt, không dám

nhìn hắn, lại ngóng trông có thể nhìn thấy hắn, thừa dịp hắn không chú ý nhanh chóng nhìn một cái, lúc hắn nhìn qua lại tránh đi.



Bất quá, nàng chung quy không phải thân muội muội của hoàng huynh, nào không biết xấu hổ cùng đi?



Tiểu cô nương khách khí hiểu chuyện, uyển chuyển nói xin miễn, Phó

Dung liền nhiều lần mời, cuối cùng nhị công chúa chống không nổi, xấu hổ đáp ứng.



Tối muộn Phó Dung nói việc này với Từ Tấn, lý do chính là nàng mời nhị công chúa "Ta vẫn luôn cảm thấy Phúc Tuệ làm người ta yêu thương, chàng xem, ta tiến cung đi bao nhiêu địa phương, lúc ở Giang Nam ở Tín Đô

càng là cảnh đẹp địa phương đều nhìn quá. Phúc Tuệ sợ là chỉ quen thuộc

trong cung đi? Nàng thích A Tuyền A Bội như vậy, ta chỉ muốn mang nàng

cùng đi, đến thời điểm có nàng cô cô này hỗ trợ chiếu cố nữ nhi, chúng

ta cũng có thể..."



Cố ý kéo dài thanh âm, còn không nói xong.



Từ Tấn tâm bị nàng câu dẫn, xoa nàng: "Có thể cái gì?"



Phó Dung nhìn hắn cười, không nói cho hắn.



Từ Tấn không cần nàng nói, hắn sớm lên kế hoạch tốt lắm, ngăn chặn

nàng: "Đến Linh Sơn, để Phúc Tuệ dỗ A Tuyền A Bội, ta mang Nùng Nùng đi

cưỡi ngựa, bên kia bụi cỏ vừa cao vừa kín, Nùng Nùng nằm lên nhất định

rất đẹp..."



Phó Dung giả bộ không hiểu, ấn lỗ tai hắn: "Dưới đất bẩn như vậy, ta

vì sao phải nằm trên mặt đất a, váy bị nước cỏ làm dơ thì làm thế nào?"



"Vậy thì không mặc váy." Nghĩ tới phong cảnh kia, Từ Tấn hô hấp càng

thêm nặng, ở bên tai nàng lôi kéo nàng cùng nhau tưởng tượng, "Nùng Nùng trắng như vậy, không mặc quần áo nằm trên mặt cỏ, thần tiên trên trời

cũng bị nàng dụ phải hạ phàm."



Phó Dung ôm vai hắn, nhắm mắt lại, nũng nịu bồi hắn: "Hoàng Thượng sẽ không sợ, sợ ta bị người khác nhìn đi?"



"Sẽ không”,Từ Tấn một cử đưa nàng đến đầu giường, nhìn nàng bất kham

thừa nhận mở môi ra, "Bởi vì ta ở trên người nàng, ngoại trừ ta, ai cũng nhìn không thấy nàng."



Phó Dung còn muốn hỏi trên trời có nữ thần tiên thì làm thế nào, Từ Tấn lại không cho nàng cơ hội mở miệng.



Nhất thời phù dung trướng ấm, xuân ý tràn ngập.