Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)

Chương 298 : Hậu ký mười một

Ngày đăng: 11:03 30/04/20


Ngày hôm sau buổi chiều Trăn ca nhi mới dẫn hai muội muội hồi cung.



Trăn ca nhi bị Từ Tấn gọi vào Sùng Chính điện, A Tuyền A Bội một đêm

không thấy nương, trong lòng nhung nhớ, một trước một sau vào Phượng

Nghi cung.



Phó Dung đang dựa trên tháp đâu, nhìn thấy hai nữ nhi bảo bối, cười hỏi các nàng: "trong nhà ngoại tổ mẫu chơi vui sao?"



"Chơi vui!" A Tuyền trước đỡ muội muội lên tháp, sau đó nàng cũng trèo lên, cùng muội muội mỗi người tựa vào một bên mẫu thân, tay nhỏ vừa nhẹ nhàng sờ bụng nương vừa hưng phấn nói sự tình ở nhà ngoại tổ mẫu.



"Hổ Thần với Nhị lang ca ca cãi nhau, buổi sáng Hổ Thần nói muốn thả

Hắc Bạch Vô Thường cắn Nhị lang ca ca, tam cữu cữu nghe thấy, liền nói

nhị cữu cữu rất thích Hắc Bạch Vô Thường, để Hổ Thần đưa cho nhị cữu cữu nuôi vài ngày, tiểu dượng không bằng lòng, cùng tam cữu cữu cãi nhau,

bị tiểu di trừng mắt."



Phó Dung nhịn cười không được.



Ngô Bạch Khởi không ném hai con rắn kia đi, bọn họ đã sớm biết, nếu

muội muội còn không sợ, bọn họ cũng không có gì đáng nói. Phó Hựu đủ

phá hư, Hổ Thần thật đem Hắc Bạch Vô Thường đưa đến trước mặt ca ca, ca ca liền dám nấu canh uống. Muội muội dung túng Ngô Bạch Khởi, ca ca vẫn nhìn Ngô Bạch Khởi không thuận mắt đâu.



"Còn nháo động phòng." A bội cười hì hì nói, "Ta trốn trong tủ, tỷ tỷ trốn dưới giường."



Phó Dung phì cười, sờ sờ đầu nữ nhi: "Có phải bị nhị cữu cữu các ngươi bắt ra hay không?"



"Nhị cữu cữu không tìm được ta!" A Tuyền đắc ý nói, "Ta nằm ở dưới

giường, tỷ tỷ Viện Viện đi ra ngoài rồi nhị cữu cữu liền cho rằng phía

dưới không còn ai, sau đó bọn họ liền động phòng, ta đều nghe thấy, còn

nhìn thấy!" Ngoại tổ mẫu cùng các dì đều không cho nàng nói cho người

khác biết, nhưng nương không phải người khác a, A Tuyền có bí mật gì đều sẽ nói cùng nương.



Phó Dung có chút nóng mặt, tò mò nữ nhi đã nghe được cái gì, lại cảm thấy không nên nói cái này.



Nàng còn đang cân nhắc khuyên nữ nhi quên việc này như thế nào, A

Tuyền đã cười bắt chước, "Tâm can không khóc, một lát liền không đau

..."



Cười tặc tặc, thanh âm thúy thúy.



A Bội ngây ngốc cười.



A Tuyền cũng cười, sờ sờ bụng nương, lầm bầm lầu bầu: "Sau này đệ đệ ngã, ta cứ dỗ đệ đệ như vậy."



Phó Dung choáng váng cả đầu, vừa khiếp sợ ca ca thế nhưng sẽ nói với

nhị công chúa như vậy, lại khiếp sợ ý tưởng của nữ nhi, vội ôn nhu cải
Cô nương kia cắn cắn môi, chậm rì ngẩng đầu.



Phó Dung lại nhìn, liền gặp tiểu cô nương có một đôi mắt hạnh ngập

nước, mặt trái táo đỏ bừng, hai má có chút nở nang, đẹp càng đẹp, đẹp

không làm người kinh sợ, nhưng cho người cảm giác ngây thơ khả ái. Lúc

này bởi vì mất mặt mũi, tiểu cô nương mi mắt thật dài run a run, hàm

răng cắn môi, càng khiến người ta trìu mến.



Vừa hỏi, mới biết được là cháu gái nhỏ của người đứng đầu Hàn Lâm viện học sĩ Đổng đại nhân, năm nay vừa mười lăm.



Phó Dung nhìn về phía mẹ chồng, Thái Hậu mỉm cười gật đầu.



Trước cơm trưa, Phó Dung đem bức họa vị Đổng cô nương này và ba mĩ nhân khác đưa đi Sùng Chính điện.



Từ Tấn không nhìn, trực tiếp để Văn công công đưa bức họa cho Từ Hạo,

"Đây là mẫu thân và tứ tẩu ngươi cùng nhau chọn ra, ngươi nhìn xem,

thích ai thì cho nàng làm vương phi, đều thích, một làm vương phi, người khác làm thiếp thất."



Từ Hạo cười khổ, huynh trưởng chính mình chỉ có một Hoàng Hậu, tặng người cho hắn ngược lại không khách khí.



Nếu đã sớm đáp ứng, lúc này hắn cũng không do dự nữa, thành thành thật thật tiếp nhận bức họa. Ba bức trước đều chỉ tùy ý đảo qua, nhìn đến tờ thứ tư, Từ Hạo ngẩn ra, trong đầu hiện lên một màn nhìn thấy trong vườn Mẫu Đơn kia. A Tuyền lại gần gọi người, cô nương kia tỉnh, nghe A Tuyền chê cười nàng chảy nước miếng nàng liền đỏ mặt, vụng trộm nhìn bốn

phía, một bên lau nước miếng một bên dặn dò A Tuyền đừng nói ra ngoài, A Tuyền chỉ vào chỗ hắn ẩn thân gọi Lục thúc, cô nương kia bỏ chạy như

bay...



"Là nàng đi." Hắn thản nhiên đáp.



Từ Tấn lúc này mới nhìn mấy bức họa, phát hiện Lục đệ chọn người tư sắc rất tầm thường, trong lòng không thích.



Sau khi trở về oán giận nói với Phó Dung, "Chọn người xấu nhất có lệ với ta."



Phó Dung vừa nghe liền hiểu được Từ Hạo tuyển ai, cười nói với hắn

chuyện ở vườn Mẫu Đơn, "Hoàng Thượng yên tâm đi, đây chính là duyên

phận."



Từ Tấn nửa tin nửa ngờ, Khâm Thiên giám tìm ngày tốt, hắn chọn tháng 9, khi đó Phó Dung sớm ra cữ, có thể tham gia náo nhiệt.



chọn vương phi mới cho Lục đệ xong, Từ Tấn một lòng hầu hạ Phó Dung

bụng càng lúc càng lớn. Tháng 6 một trận dông tố qua đi, Phó Dung thuận

thuận lợi lợi sinh một tiểu tử béo, đặt tên là Lạc ca nhi, năm sau Lạc

ca nhi tròn tuổi, Cảnh Dương hầu phủ, Hoài vương phủ đồng thời truyền

đến tin tức tốt.



Rốt cục đã có cháu trai ruột, cháu gái ruột, Đế - Hậu hai người đều cười không khép miệng.