Công Lược Nam Phụ

Chương 437 : Công lược đế vương bá đạo (20)

Ngày đăng: 14:30 30/04/20


Edit: Aya Shinta



Từ rất xa, Lăng Vu Đề đã nhìn thấy một vùng lều trại, cái nào cái nấy như bánh bao nhỏ.



Binh lính lui tới đi tuần, cũng có thể nghe được tiếng gào của luyện binh.



Đến ngoài quân doanh, Lăng Vu Đề dẫn theo cấm vệ quân ở bên ngoài chờ thông báo.



Nghĩ rằng có thể gặp Quân Kinh Vũ ngay lập tức, trong đầu Lăng Vu Đề lại hiện ra dáng vẻ của Tịch Tử Thu.



Vừa nghĩ tới chuyện ở trong thân thể Quân Kinh Vũ chính là người đàn ông lạnh nhạt kia, trong lòng cô... lại hơi sốt sắng!



Mãi đến khi nam nhân mặc áo giáp vàng óng bước ra từ lều chính, xuất hiện trước mắt Lăng Vu Đề thì sự mừng rỡ đã che lấp căng thẳng, cô tung người xuống ngựa, vọt chạy nhào thẳng vào lòng Quân Kinh Vũ.



Cô không nói gì, chỉ ôm chặt lấy Quân Kinh Vũ dù tay quá ngắn, không thể hoàn toàn ôm lấy Quân Kinh Vũ đang mặc áo giáp được...



Trước đó khi Quân Kinh Vũ biết Lăng Vu Đề đến thì hắn hơi tức giận vì cô không nghe lời.



Lúc này mới một tháng mà đã chạy tới!



Nhưng khi thấy Lăng Vu Đề, trong lòng không vui thì chính là giả!



Nhìn thấy cô nhếch môi cười với hắn, mừng rỡ như điên chạy về phía hắn.



Nhìn thấy ánh nước lập lòe trong mắt cô...



"Sao nàng lại chạy tới?" Lời trách cứ không nói ra được, ngữ điệu lại chứa sự dịu dàng mà những tướng sĩ kia xưa nay chưa hề cảm nhận được, tướng sĩ chung quanh suýt nữa lòi mắt!



Nghe Quân Kinh Vũ nói, lúc này Lăng Vu Đề mới lui khỏi lồng ngực của Quân Kinh Vũ.



Hai tay cô sờ khắp nơi trên người Quân Kinh Vũ, đôi mắt liên tục nhìn chằm chằm vào thân thể hắn: "Để ta xem xem có bị thương không?!"



Quân Kinh Vũ nở nụ cười, tùy ý để Lăng Vu Đề kéo cánh tay, vòng tới vòng lui quanh người mình.



"Trẫm rất tốt, ngoại trừ chịu chút thương nhẹ thì cũng không có gì quá đáng lo!"




Quân Kinh Vũ không cảm thấy Lăng Vu Đề bất nhã, trái lại cảm thấy rất đáng yêu.



Không nhịn được cười lên, lại đau lòng nhìn Lăng Vu Đề: "Nàng nói nàng xem, lúc nào nàng đến thì trẫm cũng ở đây cả, sốt ruột chạy tới làm gì? Ăn không ngon ngủ không tốt!"



Lúc Lăng Vu Đề ngủ, Quân Kinh Vũ đã nghe mười quân cấm vệ hộ tống Lăng Vu Đề thuật lại.



Dùng hai chữ để hình dung Lăng Vu Đề trong chín ngày này, vậy thì là "điên cuồng"!



Nếu như muốn dùng ba chữ thì chính là "rất điên cuồng"!



Lại dùng bốn chữ để hình dung, vậy thì là "phát rồ mất trí"!



Mười quân cấm vệ kia thực sự sợ Lăng Vu Đề!



Lăng Vu Đề chu miệng, tựa đầu lên bả vai Quân Kinh Vũ: "Ta biết chàng ở đây, thế nhưng muốn nhanh chóng gặp được chàng!" Nhìn thấy anh hoàn hảo không chút tổn hại nào! Hội trưởng...



Lời nói của Lăng Vu Đề khiến Quân Kinh Vũ mềm lòng vô cùng, hắn đưa tay ôm lấy Lăng Vu Đề, đột nhiên không nói nên lời.



Đây là... Nữ tử đầu tiên, có lẽ cũng là duy nhất đồng ý vì hắn, không để ý đến tính mạng lao tới chiến trường!



Cảm ứng được độ hảo cảm tăng thêm năm điểm, Lăng Vu Đề ôm hông Quân Kinh Vũ, lẳng lặng không nói lời nào.



Hai người cứ như vậy yên lặng ngồi ở trên giường rất lâu.



Mãi đến khi --



"A ~~ ta muốn đi tắm!" Lăng Vu Đề ngồi thẳng người, ghét bỏ nhìn bản thân.



Bởi vì không tiện nên hai ngày rồi cô chưa tắm táp gì cả...



Quân Kinh Vũ bật cười, gật đầu liên tục: "Được, cho nàng tắm!"



Sau khi cầm khay đi ra ngoài, Quân Kinh Vũ lại trở về.