Công Tước

Chương 1088 : Sau mùa thu tính sổ

Ngày đăng: 18:23 30/04/20


Lý Tư Không lững thững đi qua, dùng khóe mắt liếc nhìn cô một cái, “Không biết do ai hại nhỉ?” Cung Ngũ tức giận: “Nói cứ như tôi cố ý vậy. Nếu không phải anh Tiểu Bảo vẫn còn nằm ở bên trong, tôi sẽ chửi anh một bài!”



Ái chà, yêu tinh hại người như cô còn định mắng tôi nữa à?” Lý Tư Không tiếp tục dùng khóe mắt nhìn cô, nói: “Nói cứ như tôi cố ý làm chuyện gì đó không muốn1cho người khác biết được ấy.” Anh ta lại quan sát trên dưới người có một lượt, “Nếu thật sự muốn nói thì cô hãy tự xem lại chính mình, mặc quần áo của tên đàn ông nào thể: Cô xứng đáng với Bảo à? Còn tức giận với tôi, cô làm đi? Tôi xem cô có thể làm được gì?”



Cung Ngũ tức giận: “Tôi không thèm nói chuyện với anh!”



Lý Tư Không nở nụ cười ác ý: “Ôi, nếu tôi không nhớ sai, có một8con bé keo kiệt lúc bị bắt cóc, hình như có nói là sau khi thoát ra sẽ yêu đương với tôi đấy.”



“Tôi nhổ vào!” Cung Ngũ suýt chút vén tay áo lên cãi nhau, “Tôi được anh cứu à? Là anh Tiểu Bảo cứu tôi mà! Anh Tiểu Bảo giỏi như vậy, tôi biết thế nào anh ấy cũng có thể cứu tôi trở về!” “Thay đổi thái độ rồi à, đúng là lật mặt rất nhanh đấy!”



Cung Ngũ xoay đầu bỏ đi, không thèm2quan tâm anh ta. Lý Tư Không tức hộc máu: “Đồ keo kiệt này!”



Cung Ngũ bỏ đi. Cô phải đi tắm rửa thay quần áo, nhân tiện thoa một ít thuốc lên các vết muỗi đốt to nhỏ trên người.




Cung Ngũ thoa xong thuốc, lại chạy đến bên ngoài phòng bệnh nhìn vào trong. Tiểu Eugene đi theo sau cô: “Ngũ tiểu thư, hay là cô đi nghỉ ngơi một lát đi? Nhất định là trong hai mươi bốn tiếng vừa qua cô cũng không ngủ ngon giấc. Ngài Edward bị bệnh, tác dụng của thuốc mê lúc phẫu thuật cộng thêm ngài ấy đã lâu không ngủ sẽ khiến ngài ấy không thể tỉnh lại ngay được. Bây giờ Ngũ tiểu thư trở về rồi, ngài Edward tự nhiên sẽ thoải mái, cuối cùng có thể ngủ một giấc an tâm rồi, Ngũ tiểu thư cô cảm thấy có đúng không?”



Cung Ngũ suy nghĩ, cảm thấy cũng đúng, nhìn sang Tiểu Eugene, “Vậy tôi đi ngủ một giấc trước, vừa khéo tôi đã tắm sạch sẽ rồi, có thể an tâm ngủ rồi.” Đột nhiên nhớ lại chuyện gì đó, cô vội vàng hỏi: “Đúng rồi, suýt chút tôi quên mất, các bạn học của tôi.”



“Vâng, Ngũ tiểu thư yên tâm, lúc đó bọn họ chỉ bị hoảng sợ một chút, nhưng mà rất an toàn, đã sớm được ngài Edward cho người đưa về nhà rồi. Sau khi Ngũ tiểu thư được bình an cứu thoát, tin này đã được thông báo cho bọn họ rồi. Đương nhiên, bạn học của Ngũ tiểu thư cũng rất quan tâm đến cô. Trong thời gian Ngũ tiểu thư bị bắt cóc, bọn họ đã gọi điện thoại rất nhiều lần hỏi thăm tình hình. Winnie tiểu thư và Crovia tiểu thư còn bật khóc, cảm thấy lúc đó bọn họ nên gọi cổ trở về, như vậy thì không có chuyện gì xảy ra nữa...”



Cung Ngũ nghe thấy, tâm trạng có chút vui vẻ, vậy mới là bạn tốt chứ, bằng không cố sẽ rất đau lòng. Trước khi nằm lên giường, cô cảm thấy nên gọi điện thoại cho bọn họ, kết quả vừa nằm xuống giường liền nhanh chóng ngủ thiếp đi. Vừa nhắm mắt đã ngủ một giấc rất lâu, trong mơ còn mơ thấy rất nhiều chuyện, hơn nữa đa phần đều không phải giấc mơ đẹp, khiến cô giật mình thức dậy mấy lần.



Sau cùng giật mình thức giấc, cô trèo dậy, ngồi trên giường, suy nghĩ, rồi đi xem Công tước đại nhân, phát hiện anh vẫn còn nằm bên trong, vẫn chưa tỉnh dậy. Tiểu Eugene ấm hồn bất tán vẫn đứng bên cạnh, “Ngũ tiểu thư yên tâm, ngài Edwar hôn mê lâu như vậy hoàn toàn là do tác dụng của thuốc gây mê..”



Cung Ngũ nhìn anh ta một cái, lặng lẽ trở về phòng.