Công Tước

Chương 49 : Công chúa nhỏ

Ngày đăng: 18:11 30/04/20


Yến Đại Bảo mở to đôi mắt tròn xoe, nhoài người trên lưng ghế sofa nhìn Cung Ngũ đã ngồi xuống, rồi lại nhìn công tước đại nhân đã quay người lại: “Anh, sao hôm nay anh nói nhiều thế?”



Công tước đại nhân chậm rãi rót thêm chút nước vào trong cốc trước mặt cô rồi nói: “Uống nước đi.”



Yến Đại Bảo ngoan ngoãn bưng cốc lên uống: “Anh, sao anh biết ba và em sẽ đến hả?”



Công tước đại nhân ngước mắt nhìn người đàn ông đang hờn giận ngồi đối diện, khẽ cười nói: “Chú Yến chắc chắn muốn dẫn Đại Bảo đến ăn những đồ ăn an toàn sạch sẽ.”



Người đối diện lầm bầm nói: “Coi như cậu biết nhìn.”



Yến Đại Bảo phồng mồm nói: “Ba, ba đừng gây sự cãi nhau với anh. Con sẽ mách mẹ đấy!”



Người kia lập tức chống tay lên cằm, rung chân.



Cung Ngũ ngồi bên này nghe thấy động tĩnh của bên kia, miệng nói nhỏ: “Mau bưng đồ ăn lên! Mau bưng đồ ăn lên đi! Ăn xong chúng ta mau chóng rời khỏi đây.”



Bộ Sinh cười: “Tiểu Ngũ, không sao, đừng sợ, có tôi ở đây rồi.”



Cô đúng là bị khiếp sợ. Bộ Sinh chỉ biết Cung Tứ bị cắt ngón tay thay cô, không biết cái kéo đó cũng đã kề trên ngón tay cô. Cô vẫn chưa hết ám ảnh, lão yêu quái kia còn liên tục xuất hiện trước mặt cô, cô có thể không sợ sao?



Mặc dù Bộ Sinh và Cung Ngũ đến sớm nhưng công tước đại nhân còn đến sớm hơn, cho nên nhân viên phục vụ vẫn bưng đồ ăn lên cho họ trước.



Cung Ngũ đợi sốt ruột, nghển cổ nói với Bộ Sinh: “Hay là chúng ta đổi nhà ăn khác đi?”



Bộ Sinh nhìn cô: “Tiểu Ngũ, đừng sợ. Không sao đâu!”



Cung Ngũ cười khan hai tiếng: “Ừ.”



Cô cảm thấy nếu như lão yêu quái đột nhiên muốn cắt ngón tay cô, Bộ Sinh chắc chắn sẽ không bảo vệ cô giống như anh Tư, càng sẽ không chịu cắt ngón tay thay cô, cho nên lời nói của Bộ Sinh, Cung Ngũ tỏ vẻ chỉ nghe lời thôi.




Yến Đại Bảo liền quay đầu lại nói: “Ba, anh, con muốn về kí túc xá với bạn con. Hai người quay về đi.”



Lão yêu tinh lập tức trưng ra vẻ mặt muốn hủy diệt cả trái đất: “Yến Đại Bảo…”



“Con phải về kí túc xá. Ngày kia con nhập học rồi, phải ở trường làm quen hai ngày, ở nhà chúng ta đã nói rồi mà.” Yến Đại Bảo đi đến, ôm lão yêu tinh, “Được rồi mà ba, ba và anh về nhà đi. Con sẽ gọi điện cho ba.” Cô lại quay đầu nhìn công tước đại nhân: “Anh, anh phải đưa ba về nhà đấy!”



Công tước đại nhân gật đầu: “Được.”



Cung Ngũ quay đầu nhìn Bộ Sinh, Bộ Sinh đứng phía sau vẫy tay gọi cô: “Đi thôi.”



Yến Đại Bảo ôm lấy cánh tay của Cung Ngũ, “Sau này chúng ta là bạn học cùng lớp cùng phòng kí túc xá rồi! Cậu xem, cậu còn quen anh tớ mà tớ không biết. Chúng ta rất có duyên đấy!”



Cung Ngũ lại liếc nhìn Bộ Sinh. Anh làm điệu bộ gọi điện thoại cho cô, rồi cứ thế cô bị Yến Đại Bảo kéo xuống lầu. Cung Ngũ rất lo lắng cho Bộ Sinh, sợ anh bị lão yêu tinh đang không vui cắt ngón tay hoặc làm gì đó.



Yến Đại Bảo vui mừng, vừa đi vừa nói nói cô: “Cậu là người bạn đầu tiên của tớ. Trước đây tớ kết bạn, ba tớ đều nói là diện mạo quá xấu, không cho bọn họ nói chuyện với tớ. Cậu là người đầu tiên khiến ba tớ cảm thấy có thể miễn cưỡng đồng ý…”



Cung Ngũ giật khóe mắt: “Không phải là bởi vì tớ khen tên cậu hay đấy chứ?”



“Đúng thế!” Yến Đại Bảo gật đầu, “Yến Đại Bảo là cái tên ba tớ đặt. Lúc tớ còn nhỏ, ba thường lải nhải bên tai tớ, Yến Đại Bảo là cái tên hay tuyệt thế, bởi vì mẹ tớ đặt cho tớ cái tên Yến Phá Hiểu quá khó nghe, mới không có cơ hội dùng cái tên Yến Đại Bảo.”



Cung Ngũ: “…”



Im lặng hồi lâu, cô mới tò mò hỏi: “Ba cậu bao nhiêu tuổi rồi?”



“Ba tớ có con muộn. Hơn bốn mươi tuổi ông ấy mới có tớ. Ông ấy đã hơn sáu mươi rồi mà ngày nào cũng nổi nóng bắt mẹ tớ dỗ dành.” Cô thở dài, nói: “Mẹ nói với tớ, cho dù ba tớ bao nhiêu tuổi tớ cũng đều phải nhường ông ấy. Ba tớ nói ông là công chúa nhỏ trong nhà, tớ phải yêu thương chiều chuộng, nếu không ông sẽ treo cổ trước cửa phòng tớ.”



Cung Ngũ: “…”