Công Tước

Chương 96 : Chuyện xảy ra ở quán ăn 4

Ngày đăng: 18:11 30/04/20


Cung Ngũ trừng mắt: “Lý Tư Không.”



Lý Tư Không không ngoảnh lại mà chỉ vẫy tay: “Đồ keo kiệt, cô tự nghĩ cách về nhé, vốn còn định đưa cô về nhà…”



Cung Ngũ: “...”



Đoàn Tiêu và La Tiểu Cảnh đồng loạt chớp mắt, quên luôn cả bọn họ rồi?



Lúc đến bọn họ ngồi xe Lý Tư Không, vì vậy tùy tiện chọn một chỗ, bây giờ phải làm sao đây? Muộn rồi cũng ít xe buýt. Gọi xe taxi... gọi xe taxi chắc đắt lắm?



Nghĩ đến điều này, Cung Ngũ đột nhiên nhảy lên đuổi theo Lý Tư Không: “Anh nói anh mời khách mà, còn chưa trả tiền nữa!”



Nhưng lúc cô đuổi đến nơi, xe của Lý Tư Không đã đi mất.



Cung Ngũ ngây ngốc đứng như trời trồng chỉ về phía xe Lý Tư Không mắng: “Có xe thì giỏi lắm à? Đồ keo kiệt chết tiệt! Đã nói rõ là anh mời mà, đồ thiếu đạo đức!”



Cô buồn thảm quay về, ngồi xuống nuốt nước bọt, nhào về phía Đoàn Tiêu và La Tiểu Cảnh thấp giọng nói: “Tên khốn Lý Tư Không kia chưa trả tiền đã chạy mất rồi!”



Đoàn Tiêu và La Tiểu Cảnh đều ngây ngốc.



Đoàn Tiêu vội vàng đứng dậy đi hỏi ông chủ hết bao nhiêu tiền. Ông chủ đang tính tổn thất, cảm thấy ba trăm tệ đám kia vứt lại chỉ đủ tiền cơm không đủ tiền bồi thường. Thấy Đoàn Tiêu đến hỏi thì nói thẳng luôn: “Vừa rồi mấy người đánh nhau, chúng tôi tổn thất nặng nề, mấy người phải chịu số tổn thất đó.”



Đoàn Tiêu nuốt một ngụm nước bọt, nói: “Không phải... không phải chứ? Chúng tôi không tham gia mà.”



“Tên nhóc đánh nhau vừa nãy là đi cùng mấy người mà.” Ông chủ thở phì phì nói: “Vừa rồi các người cũng nói như vậy. Nếu như các người muốn ăn quỵt thì tôi sẽ báo cảnh sát. Tôi không lấy nhiều hơn số tiền tổn thất, tổng cộng một nghìn tệ.”



Ba đứa trẻ ngốc nhìn nhau một cái rồi nhanh chóng châu đầu vào móc tiền của bản thân ra.



“Tớ có ba mươi sáu đồng.” La Tiểu Cảnh móc tiền trong túi đưa ra.



Đoàn Tiêu móc tới móc lui, đếm: “Tớ có bảy mươi hai.”
Anh lại cười một cái nói: “Con gái ngủ sớm da sẽ đẹp.”



Cung Ngũ: “...”



Cung Ngũ trả xong một nghìn tệ thì lại gặp vấn đề về thế nào đây? Cô không có xe nha!



“Anh Phí, tạm biệt!” Cung Ngũ đứng bên cạnh Đoàn Tiêu và La Tiểu Cảnh: “Anh đi đường cẩn thận.”



Công tước đại nhân nhìn cô, nói: “Tôi đưa ba người về nhà.”



Đoàn Tiêu nói lấy lòng: “Anh Phí có thể đưa Tiểu Ngũ về trước không? Sau đó đưa bọn tôi về.”



Cung Ngũ là con gái, hai người bọn họ cảm thấy đưa cô về trước tương đối an toàn. Nói trắng ra chính là không yên tâm về Công tước đại nhân.



Công tước đại nhân lại nhìn thời gian: “Không cần phiền phức như vậy.”



Bọn họ đi đến bên đường, Công tước đại nhân vỗ tay một cái, nhìn thấy một chiếc xe màu đen từ từ đi qua, anh nói: “Họ sẽ đưa các cậu về nhà.”



Đoàn Tiêu quay đầu nhìn Cung Ngũ, không yên tâm cho lắm. Cung Ngũ vẫy vẫy tay: “Tôi về đến nhà sẽ gửi tin nhắn cho các cậu, bye bye.”



La Tiểu Cảnh còn đặc biệt nhìn biển số xe kia xong mới lên xe.



Lúc xe đưa Đoàn Tiêu và La Tiểu Cảnh đi rồi, chỉ còn lại Công tước đại nhân và Cung Ngũ, anh đột nhiên nói: “Hai người bạn của em không tồi.”



Cung Ngũ cười hì hì: “Đó là anh em tốt nhiều năm của tôi.”



Anh kéo cửa xe: “Lên xe rồi nói.”



Đèn trong xe được tài xế bật lên, Cung Ngũ khom lưng ngồi vào.