Cửa Hàng Dị Thú Số 138

Chương 175 : Ngoại truyện 4

Ngày đăng: 10:12 18/04/20


Thời gian: Chiều ngày 11, tháng 11, năm xxoo. [ Đây quả là một ngày xấu.]



Địa điểm: Tổ trạch Bạch Gia Nam Bộ Thủ Đô Tinh, rộng khoảng 1111 nghìn mét vuông. [Này thật là một con số quá xấu.]



Nhân vật: chú rể Trương Lương Sơn, nhà chồng – gia đình Kim Dư, cùng với nhóm nhị thế tổ và lão gia tử thập đại thế gia qua lại thân thiết, cộng thêm thủ hạ binh lính của Trương trung tướng, một số dị thú giúp vui, mọi người trong Bạch gia. Phỏng chừng tổng nhân số là 1111 người. [Vẫn là một con số xui xẻo.]



Nhiệm vụ khiêu chiến: Trước 0 giờ ngày 12 tháng 11 phải một mình đấu hoặc quần ẩu hết tất cả cọp cái cọp đực Bạch gia và thân gia của cọp cái - bộ tộc Huyền Vũ tinh anh, cướp cô dâu Bạch Toa, đúng ngày 12 tháng 11 chính thức trở thành thân gia mới của Bạch gia.



Thời gian khiêu chiến: Sáu giờ.



Độ khó: cấp sử thi. [ độ khó đã được biểu hiện bằng ba chữ, xin nén bi thương.]



Tiến độ hiện tại: 10% […….Mẹ nó nếu không xảy ra kỳ tích thì xin nén bi thương thôi.]



Đứng trước cổng Bạch gia, Trương Lương Sơn đen mặt, táo bạo bước tới. Sáng nay hắn đã dẫn cả một đại đội tới kêu cửa, nhưng lại vô cùng gạt người chính là, hắn gọi cả buổi cũng không có người ra mở cửa cho hắn!



Hắn phái binh trinh sát trèo tường điều tra tình huống, nhưng chưa tới mười phút đã bị người ta ném ra ngoài là sao! Hắn chỉ muốn cưới vợ thôi mà, có phải đi làm nhiệm vụ cấp SSS đâu!!



“Lão đệ, cậu xem cả sáng nay rồi, thật sự là thấy chết không cứu sao?!”



Trương Lương Sơn nhìn thủ hạ tàn tướng nhược binh của mình, hung hăng lau mặt một cái, vẻ mặt nhìn Kim Dư chỉ còn kém ăn tươi nuốt sống nữa thôi.



Con cá voi vốn còn đang ngủ gà ngủ gật nháy mắt run rẩy, đỡ lấy Đoàn Tử nhà mình xém chút đã rớt khỏi đầu y, nói:



“Đại ca, thời gian 26 tiếng chỉ còn lại có 6 giờ, chúng ta cần áp dụng hình thức thi thố cực kỳ bạo lực. Nếu cửa chính còn chưa vào được thì nhiệm vụ bỏ trốn cùng Toa Toa làm sao thành.”



Trên mặt Trương Lương Sơn bính ra ba sợi gân xanh: “Cậu còn không mau hành động!!”



Bạn chủ tiệm thực bình tĩnh mà nói: “Là anh cưới vợ chứ không phải em cưới vợ.”




Che lỗ tai, nhảy nhào vào trong tổ trạch Bạch gia, lúc này tiến độ nhiệm vụ đã lên tới 90%. [Này tuyệt đối là kỳ tích.]



Dùng khoảng mười lăm phút tìm Bạch Toa, Trương Lương Sơn thấy bố vợ tương lai đang đen mặt run run rẩy rẩy đứng ở trước mặt, giật giật khóe miệng. Quả nhiên là gừng càng già càng cay, cháu nhà ông đã bị ma âm xuyên thấu não ấy vậy mà ông vẫn còn chưa bị K.O.



“Hừ, hừ hừ hừ hừ hừ!Ngươi, ngươi cho là! Ông, ông đây sẽ ngất xỉu sao?!” Bạch phụ nhe răng trợn mắt: “Ngươi nằm mơ, khuê nữ của ông mới không cho ngươi! A--!!”



Trương Lương Sơn không chút do dự nện một quyền ngay sau lưng bố vợ, đánh choáng người xong liền ôm vợ của mình, lắc đầu:



“Vợ ơi, bố vợ không phải là không biết dị năng và võ thuật sao.” Ngụ ý chính là vậy ra đây đứng chắn cửa làm cái gì?



Bạch Toa ôm Hắc Đoàn đang xù lông, bất đắc dĩ nói: “Nếu phụ thân không tỏ thái độ, mẫu thân sẽ cho ông ngủ sàn. Ồ, ngươi thật may mắn, này, này chính là thanh âm của Đoàn Tử sao?” Nhịn không bịt lỗ tai, Bạch Toa hơi mất bình tĩnh: “Tương lai chúng ta nhất định không thể chọc tên tiểu Ma Vương kia nha, thật đáng sợ.”



“Ừ, vợ cưng yên tâm, nhà chúng ta cách nhà bọn họ rất gần, nghe lâu liền quen thôi.”



“….” Sao ngươi nghe ngược ý tứ của ta vậy hả?!



“Sau này con của chúng ta sẽ được huấn luyện cách hành động đột kích trước khi người ta đề phòng a!!”



“….” Đậu mè, sao ta cảm thấy cuộc sống sau này sẽ trở nên nước sôi lửa bỏng lắm a, lão nương có thể không gả đi nữa được không a?! [Đáp án là không thể, độ hoàn thành nhiệm vụ: 100%. Chúc mừng kết thúc nhiệm vụ cấp sử thi, thưởng cho một vị lão bà!]



Bên này Trương Lương Sơn bước ra bước đầu tiên đem khuê nữ Bạch gia rời khỏi tổ trạch, ở trong viện bên kia, Kim Dư nhìn tường thành lung lay sắp đổ và nóc nhà bắt đầu rạn nứt của Bạch gia, rốt cục cũng mất bình tĩnh, che miệng con mình lại, hung hăng nhét thẳng vô tay Kỳ Thanh Lân bên cạnh.



“Gọi gió nhanh lên! Nhanh lên!” -A-Q-L-



Một trận gió lạnh thổi qua, Bạch lão gia tử nhìn thấy tổ trạch nhà mình và rác rưởi đầy đất, toàn thân chỗ nào có thể co giật thì co giật chỗ đó, rít gào với Kỳ lão gia tử chạy tới xem náo nhiệt:



“Kỳ, Hạo, Sinh!! Xem thằng cháu và thằng chắt ngươi làm chuyện tốt gì đi--!!