Cực Hạn

Chương 100 : Ba bên thương lượng

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Diệp Hiểu Hạ chạy ra

khỏi viện phúc lợi, chạy dọc theo quốc lộ không xa, là một con đường chữ thập [ngã tư], cô đứng ở ven đường, trái phải trước sau nhìn hồi lâu.

Nhưng dù phương hướng nào cũng không có bóng dáng Bạch Thiên Minh. Cô

cong thắt lưng, từng ngụm từng ngụm thở phì phò, trong lòng cơ hồ nghiền xương Bạch Thiên Minh thành tro, triệt để gạt bỏ tồn tại của hắn mới

tốt.



Bỗng nhiên, cô cảm thấy sau lưng chợt lạnh, giống như có

người gắt gao nhìn chằm chằm cô vậy. Cô quay đầu vừa thấy, phát hiện một bóng người lén lút lập tức trốn qua quầy sách báo một bên. Người kia cô biết, đâu chỉ là biết, phải là mỗi ngày giao tiếp mới đúng.



Diệp Hiểu Hạ nhìn người trốn trong quầy sách báo kia, trong lòng lộp bộp một chút, cô hôm nay nghe thấy Bạch Thiên Minh đã trở lại, mới không quan

tâm chạy ra, nhưng sao cô có thể quên, giờ cô chẳng phải người tự do,

thời thời khắc khắc bị người ta theo dõi. Cô cứ như vậy chạy đến viện

phúc lợi, có phải khiến những người này cũng biết tồn tại của bọn viện

trưởng Vương ? Nếu bọn họ biết viện trưởng Vương, bọn họ có phải hay

không...



Cô càng nghĩ càng sợ, dùng sức lắc đầu, muốn đánh bay suy nghĩ này ra ngoài.



Thư Tiểu Mãn cũng vọt ra theo, cô chạy tới chỗ Diệp Hiểu Hạ, đi đến bên

người cô, cũng hô hấp dồn dập. Cô đưa mắt nhìn chung quanh, vô cùng sốt

ruột: "Chị Hiểu Hạ, Bạch Thiên Minh đâu!"



Diệp Hiểu Hạ đứng thẳng lên, thở dài một hơi, cười khổ một chút: "Chạy mất rồi."



"Chúng ta nhanh đuổi theo đi! Chị đi bên kia, em đi bên này!" Thư Tiểu Mãn chỉ chỉ đường phía nam ý bảo Diệp Hiểu Hạ đuổi bên đó, cô thì đuổi theo bên kia. Cũng không nghĩ tới, bị Diệp Hiểu Hạ kéo lại.



Cô quay đầu, nhìn Diệp Hiểu Hạ, mày liễu dựng thẳng: "Chị Hiểu Hạ, chị kéo em làm gì! Chẳng lẽ chị không muốn đuổi theo hả!"



"Tiểu Mãn, chuyện không đơn giản như vậy." Diệp Hiểu Hạ giật giật khóe miệng.



Thư Tiểu Mãn nhìn biểu cảm muốn nói lại thôi của Diệp Hiểu Hạ, cắn môi suy

nghĩ một hồi mới nói: "Chị phải nói toàn bộ cho em! Bằng không em sẽ nói việc này cho viện trưởng !"



"Được rồi, nhưng em phải giữ bí mật, ai cũng không thể nói, đặc biệt là viện trưởng." Diệp Hiểu Hạ nhìn ánh

mắt kiên trì của Thư Tiểu Mãn, cuối cùng lựa chọn thỏa hiệp. Cô kéo Thư

Tiểu Mãn đi đến nhà ga, hai người lên xe, sau khi Diệp Hiểu Hạ xác nhận

hai người giám thị mình không lên xe, mới kéo Thư Tiểu Mãn ngồi ở hang

cuối cùng của xe bus.


Hiểu Hạ chỉ cảm thấy nội tâm phiền muộn không thôi. Chuyện trong hiện

thực đã khiến cô sứt đầu mẻ trán, trong trò chơi lại còn biến thành nhân bánh quy kẹp. Cô chỉ là muốn kiếm chút tiền, sao lạu biến thành cục

diện như bây giờ.



Càng nghĩ như vậy, trong lòng cô lại càng không thoải mái. Thấy trên bàn có rượu có đồ ăn, cô cũng dứt khoát không quản hai người kia nói gì, tự mình bắt đầu ăn uống.



Hai người Vân Ẩn

và Không Đồng ngươi tới ta đi nói không ít, lại là ám chỉ, lại là nói

bóng nói gió, đơn giản là muốn Diệp Hiểu Hạ lựa chọn công hội của họ.

Nhưng Diệp Hiểu Hạ một bên lại chỉ để ý uống rượu dùng bữa, đối với ám

chỉ của bọn họ cũng tốt, dụ hoặc cũng thế, giống nhau không để ý, khiến

không khí hơi lạnh xuống.



Hai người nhìn nhau một chút, cuối cùng vẫn là Không Đồng tính nhẫn nại hơi kém một chút, anh ta cười tủm tỉm

nhìn Diệp Hiểu Hạ hỏi: "Hiểu Hạ, cô cảm thấy, mấy phương án này cái nào

tốt."



Phương án? Phương án gì? Diệp Hiểu Hạ từ đầu tới đuôi không nghe thấy hai người nói gì, giờ bỗng nhiên nghe thấy Không Đồng hỏi như vậy, không khỏi có chút trượng nhị hòa thượng không hiểu. Cô cũng uống

rượu hơi nhiều, đã ngà ngà say, vì thế buông chiếc đũa xuống nhếch miệng nở nụ cười với hai người: "Phương án? Hai người nói phương án hả! Tôi

nhớ tới chút chuyện."



Hai người Vân Ẩn và Không Đồng hơi kinh

ngạc, không nói gì, chỉ nhìn Diệp Hiểu Hạ. Lại thấy cô nhẹ nhàng vỗ tay

một cái, một người đàn ông mặc trang phục màu đen anh khí đứng bên người Diệp Hiểu Hạ.



Đây, đây, đây là ảnh vệ!



Hai người đều là

nhân vật số một số hai trong trò chơi bản đồ Trung Quốc, đương nhiên đối với loại NPC siêu cao cấp trí năng như ảnh vệ này có chút hiểu biết,

đương nhiên cũng từng có ý tưởng đi tìm một người. Nhưng, khi loại chỉ

xuất hiện trong truyền thuyết siêu cấp cực phẩm này ở trước mặt, một

loại đánh vào thị giác, rung động đến tâm hồn, quả thực không thể dùng

ngôn ngữ miêu tả.



Chỉ thấy ảnh vệ kia buông khóe mắt xuống, ôm

hai tay, cúi đầu cung kính hành lễ với Diệp Hiểu Hạ: "Chủ nhân, có gì

phân phó."[rin: Tiểu Ngũ à, anh làm màu quá] 20) { content.eq(midLength).after(); } ]]>