Cực Hạn

Chương 141 : Cái gì cái gì hả?

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Diệp Hiểu Hạ đảo mắt

nhìn một chút trên đường không thiếu người chơi tụ lại, trong lòng không khỏi khẩn trương, vội vàng lôi kéo Tố tay áo: “Đừng nói nữa, đi nhanh

đi.”



Tố vốn cảm thấy phiền chán với việc này, giờ Diệp Hiểu Hạ

không muốn tiếp tục dây dưa, cũng gật gật đầu. Lôi kéo tay cô, xoay

người muốn đi. Chỉ để lại âm Dương gia kia ở đó lên tiếng mắng to: “Tố

đồ ngụy quân tử này! Đồ phụ bạc! Diệp Hiểu Hạ mày là đồ tiểu Tam vô sỉ! ! Hai người nghĩ đến như vậy là có thể đi rồi sao! Tôi nói cho hai người

biết, hai người không có kết cục tốt đâu!”



Cho tới bây giờ Tố không thích giao tiếp với phụ nữ.



Ở trong từ điển của Tố, phụ nữ đại biểu rất nhiều thứ, tỷ như, kẻ yếu,

phiền toái, cố tình gây sự. Cho nên, dù dưới tình huống nào, Tố không

giao tiếp với phụ nữ.



Hôm nay vốn anh cũng muốn như vậy, nhưng lúc anh nghe thấy âm Dương gia kia mắng chửi người anh dừng bước.



Trò chơi không giống với cuộc sống hiện thực, không cần phải để nhiều tâm

tư lắm, cho nên dù âm Dương gia này mắng anh thế nào anh cũng cảm thấy

không sao cả không đau khổ. Nhưng mà, cô ta không thể mắng Diệp Hiểu Hạ.



Tố chậm rãi quay đầu, nhìn âm dương gia kia, nhíu mày: “Không cần bởi vì

cô là phụ nữ thì nói lung tung.” Tính anh trời sanh lạnh bạc, giờ lại

trầm mặt xuống, âm dương gia kia nhìn thấy nhịn không được rùng mình.



Nhưng, trên đường này nhiều người, cô ta nhìn nhìn chung quanh, lại đánh bạo

kêu gào lên: “ Tôi đâu có nói lung tung! Hồ Điệp đối với anh thế nào! Là nguồi đều nhìn thấy, cái gì tốt đều muốn cho anh, anh lại là đối với cô ấy thế nào!” Âm dương gia chỉ vào Diệp Hiểu Hạ tiếp tục mắng: “Chính là bởi vì tiện nhân Diệp Hiểu Hạ này, anh bảo cô ấy cút, anh có phải người không hả! Cô ấy khóc thành dáng vẻ kia, anh cư nhiên xoay người bước

đi, anh có còn là con người không! Còn có mày nữa Diệp Hiểu Hạ, đến cùng mày dùng phương pháp gì thông đồng với Tố ? A nhìn nhìn mày muốn khuôn

mặt không khuôn mặt, muốn dáng người không dáng người, có phải chỉ biết

mở ra chân không!”



Diệp Hiểu Hạ mở thông tin nhân vật âm dương

gia này ra nhìn nhìn, phát hiện cô ta cư nhiên không có che giấu tên,

trên đó viết Nê Oa Oa. Giờ phút này, Diệp Hiểu Hạ cảm thấy nắm tay mình

hơi hơi nhanh lên, cô vội vã đóng thông tin của Nê Oa Oa lại, tay đè tay Tố, ý bảo anh đừng xúc động. Sau đó nhướng mày lạnh lùng nói: “Tôi nhìn thấy tuổi cô cũng không lớn, sao cả đầu óc đều là nghĩ những thứ xấu xa như vậy hả!”



Tuy rằng diện mạo Diệp Hiểu Hạ không tính tuyệt mỹ, nhưng cũng mặt mày thanh lệ, giờ khắc này lớn tiếng nói như vậy, có

xinh đẹp và khí thế làm cho người ta không thể nhìn gần.



Nê Oa Oa bị Diệp Hiểu Hạ nói mấy câu sắc mặt trong giây lát trắng bệch, phảng

phất trong nháy mắt ánh mắt mọi người đều tụ tập ở trên người cô, ánh

mắt khinh thường , trào phúng, làm cô đứng ngồi không yên. Nê Oa Oa dùng sức cắn môi, phảng phất muốn cắn ra máu.



Diệp Hiểu Hạ nhìn thấy

cô ta muốn nói gì đó, nhưng lại cảm thấy không có ý tứ gì, đã muốn rời

khỏi. Nhưng cô ngay cả chữ đi còn chưa nói ra miệng, thì thấy mật ngữ
càng không thể vãn hồi. Diệp Hiểu Hạ nhìn ci Nê Oa Oa kia, trong lúc

nhất thời đúng là không biết nên làm thế nào mới tốt. Chính lúc này, cô

thấy trên thế giới toát ra một câu nói.



【 thế giới 】 Tố: Lan Hồ Điệp là ai?



Những lời này như là rét lạnh đột nhiên buông xuống, đột nhiên đông lạnh cả

thế giới đang náo nhiệt nửa ngày cũng không có người nói một chữ.



Sau khi loại im lặng này giằng co vài giây, thì nhìn thấy trên thế giới lại có người trả lời.



【 thế giới 】 Vân Ẩn: Tố, anh còn nhớ rõ chuyện ngày đi đánh Bích Thủy Thần Thú không ?



【 thế giới 】 Doanh Doanh Bất Ngữ: Là đan sĩ vừa muốn tiết kiệm không cho chúng ta ăn cơm, còn nói hai người là nằm vùng đó.



【 thế giới 】XXX: là tôi nhìn lầm rồi sao? Sao tôi cảm thấy chuyện bây giờ giống như rất có ý tứ nha?



【 thế giới 】 Doanh Doanh Bất Ngữ: chính là đan sĩ làm hại chúng ta thiếu chút diệt đoàn, sau đó mất trắng buổi trưa vất vả đó.



【 thế giới 】 Tam Chính Viên Vũ Khúc: Không phải như keo như sơn sao?

Không phải thêm mỡ trong mật sao? Giống như người đàn ông kia còn không

làm rõ được cô ta là ai a!



【 thế giới 】 Doanh Doanh Bất Ngữ: là

đan sĩ làm hại Hiểu Hạ rơi vào hắc động đó! Tố, anh là nhãn lực gì,

chuyện này cũng không nhớ người và tên hả!



【 thế giới 】 Kinh Thiên Tiểu Hồ Ly: Lan Hồ Điệp bị ngã bị ngã...



Trên thế giới tạm thời bình tĩnh một chút, sau đó bạo phát thảo luận kịch

liệt hơn, nhưng thế cục lại phát sinh nghịch chuyển vĩ đại, một đám vừa

rồi còn gọi Lan Hồ Điệp rầm rĩ không ngừng, nhất thời thành đối tượng

trào phúng trên đầu sóng ngọn gió.



Diệp Hiểu Hạ đầu đầy hắc tuyến nhìn Tố, cô còn nhớ được Lan Hồ Điệp kia, “Anh là thật không nhớ rõ hay là giả không nhớ rõ hả.”



“Người này anh ấn tượng rất sâu, nhưng, luôn luôn không biết rõ cô ta tên gì.” Tố nhìn Diệp Hiểu Hạ vô tội chớp chớp mắt.



“Ấn tượng sâu còn không biết cô ta tên gì?” Diệp Hiểu Hạ nhíu mày, chuyện này nói mâu thuẫn không mâu thuẫn.



“Cô ta hại em rớt vào hắc động, đương nhiên anh nhớ được cô ta.” Trên mặt

Tố vẫn là không có biểu cảm gì, nhưng, ánh mắt kia tối xuống không ít.

Anh nhìn nhìn Nê Oa Oa cách đó không xa, cũng không nói chuyện, kéo Diệp Hiểu Hạ xoay người đi ra khỏi đám người, không có nửa khắc lưu luyến.



Chỉ để lại Nê Oa Oa mặt trắng ra.