Cực Hạn

Chương 89 : Tông sư Luyện Dược Sư

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Cũng không biết là do thực lực chưa đủ, hay do những người trong thôn này tham ăn, một tuần

tiếp theo Diệp Hiểu Hạ sống những ngày vô cùng đơn thuần.



Mỗi

ngày login, cô đánh chết ba con lợn từng, thăng ba cấp, lại mang lợn về

giao cho người trong thôn, sau đó về phòng mình luyện dược. Đương nhiên, trong đó còn có không ít trường hợp cô còn bị người trong thôn này xem

như người chạy chân sai bảo lêu đến gọi đi, khiến cô cơ hồ hoài nghi

mình có phải đã trở thành người giúp việc gia đình cao thượng không.

Cũng may dược thảo nơi này nảy sinh cái mới cực nhanh, cơ hồ là vừa hái

thì lập tức mọc ra, căn bản là không cần chờ nảy sinh cái mới gì đó, để

cô trong lúc chạy chân cũng có thể thuận tiện hái thảo dược.



Nhưng nhìn tổng thể, có được bó lớn thời gian, bó lớn tài liệu, hơn nữa lại

là một thôn nhỏ chuyên môn luyện dược, tất cả giống như vì bồi dưỡng cấp bậc của dược sư mà đặc biệt bố trí, chỉ qua một tuần như vậy, cấp bậc

dược sư của Diệp Hiểu Hạ trực tiếp lướt qua cao cấp dược sư, đi qua cấp

bình cảnh đại sư bước vào trong cửa cấp tông sư.



Diệp Hiểu Hạ cảm thấy giờ mình thật sự là xa xỉ, khi tất cả người chơi đều đang dùng cầm máu hoàn và hồi khí hoàn, cô đã dùng cầm máu hoàn hồi khí hoàn như tài

liệu luyện dược, bó lớn bó lớn quăng vào trong dược đỉnh lãng phí. Cô

nhìn một tổ một tổ cầm máu cao và hồi khí cao trong phòng, ánh mắt lấp

lánh kim quang, đây căn bản không phải dược, mà là kim tệ trần trụi, là

tiền trần trụi! Nhưng đến cùng khi nào cô mới có thể đi ra ngoài ? Đến

cùng khi nào thì mới có thể đi ra ngoài chứ ! ! !



Ngay khi Diệp

Hiểu Hạ vẫn còn trong thôn ra không được này nhàm chán tiến hành đại kế

luyện dược, toàn bộ Cực hạn OL đều đã nổ tung rồi. Bởi vì trong một khắc Diệp Hiểu Hạ sải bước tới đại sư dược sư kia, hệ thống hướng thông báo

với toàn bộ thế giới: "Chúc mừng người chơi Diệp Hiểu Hạ của Trung Quốc, trải qua chăm chỉ nỗ lực, rốt cục thành một thế hệ đại sư, trở thành

người chơi cấp đại sư Luyện Dược Sư đầu tiên, hệ thống thưởng cho năm

trăm điểm danh vọng thành thị!"



Tin tức như vậy khi mới vừa phát

ra, có rất nhiều người bắt đầu tìm kiếm người này, nhưng kết quả giống

nhau, "Người này không có trên bản đồ" . Nhưng vì Luyện Dược Sư cấp đại

sư tuy không dễ đạt được nhưng cũng chỉ là cao hơn cao cấp dược sư cao
Trong tay tóm

vạt áo lão thôn trưởng, Diệp Hiểu Hạ cũng mặc kệ ông có phải người già

hay không, bắt đầu lay: "Tôi đã thấy người không biết xấu hổ, chưa từng

thấy người không biết xấu hổ như ông! Tôi có thái độ tốt như vậy hỏi các người đi ra ngoài thế nào, các người nói không thể ra, cái này cũng

quên đi, sau đó còn phun mật vàng với tôi, buộc tôi giúp các người báo

thù, có thế mới nói với tôi có biện pháp đi ra ngoài. Các người chơi đừa với người ngốc mà! Đúng vậy, các người là đang chơi đùa với người ngốc

mà! !"



"A, không đúng không đúng, Hiểu Hạ à, cô phải lạnh nhạt,

phải bình tĩnh, đến, hít sâu, cùng ngồi xuống nói chuyện, lạnh nhạt lạnh nhạt!" Một bà lão vội vàng đi tới ở bên người Diệp Hiểu Hạ với khuôn

mặt tươi cười, bắt đầu hít sâu.



Diệp Hiểu Hạ vẻ mặt táo bón hét lớn một tiếng: "Lạnh nhạt! Lạnh nhạt cái lông!"



Bà lão thấy Diệp Hiểu Hạ vẫn còn nổi nóng, lập tức lui đầu qua một bên, đi vào góc tường bắt đầu vẽ vòng tròn.



"Tôi nói cho các người biết, tôi nhịn các người đã lâu ! Các người nhờ tôi

làm việc còn khoa tay múa chân, các người nghĩ đến các người là ai chứ!

Tôi hái dược thì là cỏ dại, các người hái là tiên thảo sao! Dựa vào! Mỗi ngày chẳng những bắt tôi đi đánh lợn rừng cho các người, còn không phân thịt cho tôi ăn, bắt tôi ăn cháo loãng! Còn bắt tôi giúp các người làm

việc không cho tiền công! Đây là thái độ các người đối đãi với ân nhân

giúp báo thù sao!"



"Hiểu Hạ, cô hãy nghe tôi nói..." Tuy lão thôn trưởng bị tóm cổ áo hô hấp hơi khó khăn, nhưng vẫn nỗ lực muốn tranh

thủ cho mình cơ hội. nói chuyện



"Nói cái gì nói! Hôm nay tôi nói

cho các người biết! Cô nãi nãi tôi mặc kệ ! Tôi mặc kệ các người có phải có mối hận diệt tộc không, tôi mặc kệ các người có phải sống sống quãng đời còn lại trong này không, đâu có một sợi quan hệ nào với Diệp Hiểu

Hạ này! Tôi, không, làm, !" Diệp Hiểu Hạ trực tiếp đánh gãy lời nói của

lão thôn trưởng, buông cổ áo ông ta ra, vỗ vỗ tay, vẻ mặt phẫn nộ.



Không sai, cô mặc kệ ! Cô không tin mình không hỏi đám người này thì tìm

không được đường ra ngoài! Dù sao chỗ này cô còn chưa thăm dò xong,

cô không tin đi hết chỗ này cũng tìm không thấy phương pháp đi ra

ngoài!