Cực Phẩm Tài Tuấn

Chương 5 : Tâm tư của mỗi người

Ngày đăng: 22:51 21/04/20


- Nhưng cái gì?



Hai mắt mờ đục của Đường lão thái quân đột nhiên quắc lên:



Mặc dù lúc này Đường lão thái quân vẫn tươi cười, nhưng nhìn thế nào khóe

miệng kia như cái lưỡi liềm nhọn hoắt, làm nhịp tim Lâm Úc Hương tăng

vọt, chút dũng khí vừa mới lấy được chút xíu như gốc lúa bị cái liềm đó

phạt đổ, vốn nàng muốn lấy bệnh Đường Kính Chi ra làm điều kiện trao

đổi, nhưng hiện có cho nàng thêm vài cái lá gan cũng không dám nói ra,

trong lúc luống cuống, lòng máy động:



- Nhưng ... Nhưng có câu "thuốc bổ cũng mang ba phần độc", cho nên tôn tức muốn dùng dược thiện (*) để

cải thiện thân thể cho tướng công, phương pháp này tuy chậm một chút,

nhưng chỉ cần kiên trì, sẽ tốt hơn dùng thuốc nhiều.



(*) món ăn nấu phối hợp với các vị thuốc.



- Ồ, ngươi còn hiểu dược thiện cơ à?



Nụ cười của Đường lão thái quân trở nên hiền từ.



Lâm Úc Hương thấy thế gan lại lớn lên, âm thầm toan tính, có nên lấy chuyện này ra làm điều kiện đàm phán hay không, tuy nàng sống trong nhà bình

dân, nhưng chẳng thèm làm phu nhân danh gia vọng tộc, mà nguyên nhân

liên quan tới thân thế của nàng.



Lâm Úc Hương vốn cũng là đại gia khuê tú, chỉ là số mệnh nàng không tốt, là nữ nhi tiểu thiếp, năm lên

sáu mẫu thân nàng bệnh qua đời, chính thê của cha nàng vốn có hiềm khích với mẹ nàng, liền nhân cơ hội ném nàng ra khỏi cửa, cha nàng đông con

chẳng ngó nàng gì tới.



Chính bởi nguyên nhân này khiến nàng căm ghét

cuộc sống trong hào môn đại trạch, từng thề, tương lai chỉ gả cho nam

nhân thực lòng yêu thương nàng, hơn nữa chỉ lấy một mình nàng, không

được tam thê tứ thiếp, dù trượng phu có xấu xí, thô kệch, có phải ở nhà

nát ăn cháo loãng cũng không sao cả.


nguy của Đường Kính Chi vĩnh viễn nằm ở vị trí số một, cho nên bà sớm

quyết để Lâm Úc Hương làm tôn tức của mình.



Dù trong lòng có hơi

tức giận Lâm Úc Hương không biết điều, nhưng Đường lão thái quân cực kỳ

hài lòng về Lâm Úc Hương, nhất là lần đầu tiên gặp mặt, thấy Lâm Úc

Hương mặc dù áo vài tầm thường, nhưng không át được nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, lại còn có khí chất đại gia khuê tú, tính cách mạnh mẽ

thẳng thắn, không tham phú quý, khi đó nói thế nào cũng không đồng ý,

mày nhướng cao, đầy khí thế của người bề trên, tất cả đều phủ hợp với

tiêu chuẩn của của một chủ mẫu nắm quyền ở hậu viện.



Đường lão

thái quân vì thế cân nhắc rất lâu, không để ý tới ý kiến phản đối trong

gia tộc, để Lâm Úc Hương xuất thân thấp kém, ngồi vào vị trí chính thê

của Đường Kính Chi.



Chỉ là bà ngàn vạn lần không ngờ Đường Kính

Chi sau khi vén khăn chùm đầu Lâm Úc Hương gây ra cơ sự kia, làm Đường

lão thái quân hối hận vô cùng, tới khi bà chạy tới phòng tân hôn, thấy

Lâm Úc Hương mặc dù hoảng sợ, nhưng không hoảng loạn như nữ tử bình

thường, mà trấn định bắt mặt, kê đơn bốc thuốc, làm bà lần nữa sinh lòng tiếc tài, mới để Lâm Úc Hương tự mình chiếu cố cho Đường Kính Chi, nếu

không theo ý của mấy chủ tử khác trong phủ, sớm đã đánh chết Lâm Úc

Hương rồi.



May là hôm nay Đường Kính Chi thực sự tỉnh lại rồi,

Đường lão thái quân càng không để cho Lâm Úc Hương đi được, thấy nàng

ương bướng nhưng không chống đối ngốc nghếch, lòng càng thêm hài lòng.



- Nãi nãi, cháu thấy cái phòng này ngột ngạt quá, có thể mở cửa sổ ra được không ạ?



Ở trên giường Đường Kính Chi thấy Lâm Úc Hương run run sợ hãi, lòng xót

xa, liền lên tiếng giải cứu, đương nhiên hiện y cũng thấy ngột ngạt

thật, cái phòng này ba ngày không được thông gió rồi, lại thêm mùi thuốc nồng nặc, làm y khó thở.