Cuộc Chiến Bản Thảo

Chương 18 :

Ngày đăng: 21:46 18/04/20


Sau khi qua cơn xúc động, Lan Ninh mới nghiêm túc kiểm tra tệp bản thảo Ngôn Nho Ngữ gửi vừa nãy.



Quyển tiểu

thuyết này là cuốn thứ tư trong hệ liệt trinh thám An Nhiên, có tên là

“Tin nhắn tử vong”, trước tiên cô kiểm tra số lượng từ, mới phát hiện

bản word này chỉ được hơn mười vạn chữ.



… Hả? Lẽ nào quyển sách này lại ngắn vậy sao? Trước đây quyển nào của thầy Hạnh Tâm cũng tầm khoảng hai mốt hai hai vạn chữ mà.



Lan Ninh dường như có một dự cảm không lành trong lòng, cô gõ phím cách hai lần, nhảy xuống trang cuối cùng kiểm tra qua.



…… Quả nhiên vẫn chưa hết!



Cảm giác vui sướng nãy giờ bỗng chốc tan thành mây khói, cô tức giận đăng nhập QQ,

cố gắng kìm nén sự cáu giận trong giọng điệu của mình: “Thầy, có phải

anh gửi thiếu bản thảo cho tôi không? “



Cô vốn cho rằng Ngôn Nho Ngữ không còn online, nhưng lần này anh lại nhanh chóng nhắn tin cho cô.



Hạnh Tâm: Đâu có.



Súp Lơ: Nhưng vừa rồi tôi kiểm tra bản thảo, mới chỉ có một nửa, đoạn sau đâu?



Hạnh Tâm: Chưa viết xong mà



Lan Ninh: “…”



Súp Lơ: Anh đang đùa tôi đấy à?



Hạnh Tâm: Tôi cũng không muốn gửi bản thảo nửa vời thế này cho cô nhưng cô nói

nếu ngày mai cô không lấy được bản thảo, cô sẽ treo cổ trước cửa nhà

tôi, tôi sợ thật đấy!!!.



Lan Ninh: “…”



Sao không dọa chết anh luôn đi!



Súp Lơ: Anh có tin ngày mai tôi và chủ biên cùng treo cổ trước cửa nhà anh không?[ chửi bới ][ chửi bới ][ chửi bới ]



Hạnh Tâm: Nửa sau của bản thảo tôi thực sự chưa viết xong, hơn nữa còn có chỗ tôi cần phải sửa lại. Trước tiên ngày mai cô hãy dùng mười vạn chữ này lấy

lòng chủ biên đi.



Súp Lơ: ………



Hạnh Tâm: Có mười vạn chữ dù sao cũng tốt hơn là không chữ nào.



Súp Lơ: …



Cũng đúng



Lần thứ hai trong ngày cô leo lên weibo, đăng nhập tài khoản “Hôm nay thầy Hạnh Tâm giao bản thảo á” đăng thêm một status nữa ——



Mới được một nửa.



Mấy người bạn chúc mừng cô ở status vừa nãy, thì nay dồn dập chạy đến status mới này cười ha ha ha không ngừng.



Lan Ninh

xuống dưới lầu công ty mua cơm hộp, cũng không có ý định về nhà sớm như
Nội dung câu truyện phát triển tới đây đã là một câu truyện vô cùng đầy đủ và đặc

sắc rồi, nhưng đó không phải câu truyện chính Hạnh Tâm muốn nói tới.



Tô Hàm Thanh thực sự không hề có bốn nhân cách, cô chỉ có hai nhân cách. Nhân cách

chính là điềm đạm nhút nhát, nhân cách thứ hai là tâm tư kín đáo, lực cố chấp rất mạnh, những nhân cách bạo lực và ít nói kia, đều là nhân cách

chính giả vờ ngụy tạo mà thôi. Cô ta biết mình đã giết người cũng cảm

nhận được ham muốn giết người mãnh liệt của nhân cách thứ hai. Nhưng cô

không khống chế nổi nó. Số lần nhân cách thứ hai xuất hiện lại ngày càng nhiều, cô ta sợ cuối cùng con người này sẽ trở thành một kẻ điên cuồng

giết người.



Vì vậy cô ta muốn tống mình vào ngục.



Cách này cô

đã nghĩ rất lâu. Cô ngụy trang mình thành người có bốn nhân cách, xuất

hiện trong tầm mắt của cảnh sát. Cô biết trước mặt Ngô Dạng, cô nhất

định sẽ để lộ sơ hở, chỉ cần có thể phủ định hai nhân cách giả do cô tự

tạo ra, nhân cách thứ hai đang thực sự tồn tại kia, cũng có xác xuất

biến mất được là rất cao



Cuối cùng cô đã thành công, còn Ngô Dạng đến cuối cùng có phát hiện ra chuyện kỳ

thực cô chỉ có hai nhân cách hay không, Hạnh Tâm cũng không đưa ra đáp

án rõ ràng trong cuốn truyện đó.



Lan Ninh cầm sách ngồi ở đầu giường, trầm tư suy nghĩ.



Đây chính là thủ pháp đánh lạc hướng của thầy Hạnh Tâm sao? Trong ‘Cộng sinh’ anh đã bắt đầu đánh lạc hướng người đọc ngay từ đầu câu truyện rồi.



Vì vậy ‘Tin nhắn tử vong’ cũng đánh lạc hướng độc giả ngay từ đầu sao?



Lan Ninh suy nghĩ một lúc vẫn không tìm ra được manh mối gì, cuối cùng cô quyết định tắm rửa rồi đi ngủ. Cả đêm đó cô nằm mơ về rất nhiều vụ án giết người,

khi đồng hồ báo thức vừa vang lên, cô giật mình một cái mà tỉnh lại.



Lau lớp mồ hôi lạnh trên trán, Lan Ninh nhỏm người ngồi dậy.



Cô cảm thấy sau này trước khi ngủ tốt nhất đừng đọc sách của Hạnh Tâm thì tốt hơn.



Vừa mới vòng áo qua cổ, trong đầu cô đột nhiên lóe sáng một ý tưởng, quả thực như vừa được khai sáng đầu óc.



Cô lấy di

động tới, bắt đầu nhắn tin cho Ngôn Nho Ngữ qua Wechat bằng nick của

biên tập. Trước đây cô đã bắt anh add wechat của cô vào, tuy rằng sau đó cô mới biết bắt anh thêm bạn với cô cũng không có tác dụng gì.



Lan Ninh: Tôi nghĩ ra rồi! Cách đánh lạc hướng trong câu truyện này chính là nét

ngang đó căn bản không phải do người chết để lại, mà do hung thủ viết

lên! Tôi nhớ ra trước đó có một chi tiết nhỏ đã ám chỉ manh mối này, sau đó…



Lan Ninh phân tích bla bla một đoạn dài rồi gửi cho Ngôn Nho Ngữ.



Cũng không

lâu lắm, Ngôn Nho Ngữ nhắn tin lại cho cô: “Tổng cộng là 653 chữ, với

tốc độ đánh máy của cô, chắc là bắt đầu sáng tác từ năm giờ sáng đấy

nhỉ?”



Lan Ninh: “…”



Vậy anh còn đếm bao nhiêu chữ làm gì?, Có phải rảnh rỗi quá rồi không?