Cuộc Chiến Bản Thảo

Chương 19 :

Ngày đăng: 21:46 18/04/20


Lan Ninh không nói gì, Ngôn Nho Ngữ thực sự đã nhắn tin cho cô qua WeChat.



Ngôn Nho Ngữ: Thấy cô thích tôi như vậy, chờ sau khi ‘Tin Nhắn Tử Vong’ được xuất bản, tôi sẽ giữ lại một quyển ký tên cho cô. [ mỉm cười ]



Lan Ninh: [ Bái bai ][ bái bai][ bái bai]



Cô nhỏm

người ngồi dậy vội vàng mau chóng đi rửa mặt, tuy rằng không khoa trương như Ngôn Nho Ngữ nói, nhưng thật sự hơn sáu trăm chữ đó đã tốn không ít thời gian của cô.



Chạy tới công ty nhanh như chớp, cũng may vừa kịp giờ quét thẻ lúc chín giờ.



Buổi chiều

trước khi tan làm, cô gửi một tin nhắn cho Hạnh Tâm: “Thầy, tôi tan việc rồi một tiếng nữa sẽ tới nhà anh, nhớ ở nhà chờ tôi. o(n_n)o~ “



Hạnh Tâm: …



Hạnh Tâm: Tôi nhớ trước đây cô vẫn hay dùng icon  như này, sao bây giờ lại đổi phong cách rồi?



Súp Lơ: ← Vẻ mặt này biểu thị sự trào phúng, o(n_n)o← còn vẻ mặt này biểu thị

sự kiềm chế sát ý trong lòng, nhẫn nhịn không lao tới cho anh một trận

[mỉm cười].



Hạnh Tâm: …



Hạnh Tâm: Tôi cảm thấy cô không thể đánh thắng được tôi đâu o(n_n)o~



Lan Ninh: “…”



Nghĩa là anh ta có dự định sẽ đánh lại cô phải không?



Cô tắt

Computer, trên đường tới nhà anh thì mua cơm tối, rồi đưa đến thẳng nhà

anh. Ngôn Nho Ngữ vừa nhìn mấy hộp cơm đang đặt trên bàn thì trưng ra vẻ mặt vô cùng ghét bỏ: “Rõ ràng tôi đã nộp một nửa bản thảo, tại sao đãi

ngộ càng ngày càng kém thế này?”



Lan Ninh cười nói: “Cũng chính vì anh mới chỉ nộp một nửa bản thảo.”



Ngôn Nho Ngữ: “…”



Anh không

nói gì xuống phòng bếp cầm hai chiếc bát và hai đôi đũa rồi ngồi xuống

ăn cơm. Lan Ninh ngồi đối diện anh, gắp cho mình một miếng thịt: “Anh

còn chưa nói những phân tích sáng nay của tôi có đúng không đây.”



“Đúng một nửa đi.” Ngôn Nho Ngữ trả lời rất hững hờ.



Lan Ninh hừ một tiếng: “Đúng thì là đúng, sai là sai, đúng một nửa là cái gì?”



Ngôn Nho Ngữ ngước mắt nhìn cô hỏi: “Vậy cô cho rằng tại sao hung thủ muốn để lại ký hiệu đó bên cạnh thi thể?”



Lan Ninh nói: “Đương nhiên là muốn đổ tội cho người khác.”



“Nếu như

muốn đổ tội, thì dấu hiện nhận biết phải rõ ràng hơn mới đúng, chỉ viết

một nét ngang thì rất khó kết luận được hung thủ là ai.”
Súp Lơ: Vậy

tôi sẽ gửi bản mềm hợp đồng qua cho cậu, cậu đọc qua một chút xem, nếu

không thành vấn đề thì ký tên rồi sau đó gửi lại cho tôi ^_^



Trời Xanh Mây Trắng: Được! Cám ơn biên biên! Tôi thật sự rất vui =333=



Súp Lơ: Mong rằng sau này cậu sẽ viết được nhiều tác phẩm hay hơn, tôi rất quý cậu ~:)



Trời Xanh Mây Trắng: Tôi sẽ cố gắng, tuyệt đối không phụ lòng mong chờ của Biên Biên. (* W*)



Lan Ninh tắt khung chat, quyết định đi kích thích thầy Hạnh Tâm một chút.



Súp Lơ: Thầy Hạnh Tâm, lần trước tôi kể cho anh nghe về tác giả mới, người ta chòm sao xử nữ đã nộp bản thảo rồi đấy!



Chiều tối hôm đó, Ngôn Nho Ngữ mới nhắn tin lại cho cô.



Hạnh Tâm: Là hạt lạc giải buồn đó à?



Súp Lơ: … Bút danh của người ta là Trời Xanh Mây Trắng, năm nay mới học năm ba đại học, có phải cảm thấy hậu sinh khả úy không?



Hạnh Tâm: Lúc tôi viết ‘Diễn viên’ thì mới mười bảy tuổi.



Súp Lơ: Cũng đúng, dù sao người ta đọc truyện của anh mà lớn lên.:)



Hạnh Tâm: …



Súp Lơ: Có phải anh đã quên anh còn một nửa bản thảo nữa chưa giao không? o(n_n)o~



Cô vừa mới gửi xong icon kia, Trời Xanh Mây Trắng đã gửi tin nhắn cho cô.



Trời Xanh Mây Trắng: Biên Biên Biên Biên, hợp đồng không thành vấn đề, tôi đã in ra và ký tên xong rồi ^_^



Súp Lơ: Được, sáng mai tôi gửi địa chỉ qua cậu ký gửi sang đây cho tôi là được~



Trời Xanh Mây Trắng: Biên biên ~(* W*)



Súp Lơ:?



Trời Xanh Mây Trắng: Tối hôm nay chị có rảnh không? Tôi muốn mời chị ăn cơm, thuận tiện mang hợp đồng cho chị luôn. (* W*)



Lan Ninh hơi ngạc nhiên một chút, nhưng vẫn từ chối cậu: “Không cần đâu, như vậy thì không tiện cho lắm [ xấu hổ ] “



Trời Xanh Mây Trắng: Không sao đâu, coi như là ăn mừng cùng tôi đi! Tôi sẽ tới quán cơm của

chú Vương gọi món trước, lần trước mọi người không được ăn món tủ của

quán không phải rất đáng tiếc đấy à! (* W*)



Lan Ninh suy tính một chút, cuối cùng vẫn không thể kháng cự sự quyến rũ của mỹ thực.



Súp Lơ: Vậy cũng được, tan làm tôi sẽ qua đó.



Trời Xanh Mây Trắng: Quá tuyệt! Biên Biên chị có số điện thoại của tôi phải không? Khi nào

chị xuất phát thì gọi điện báo trước cho tôi, tôi sẽ đứng ở cổng trường

chờ chị ^_^