Cửu Đỉnh Ký
Chương 106 : Điều tra đến cùng
Ngày đăng: 19:18 20/04/20
Một chân và cánh tay trái bị chặt bỏ, cho dù trước đó Bạch Kỳ đã phong bế yếu huyệt, nhưng máu vẫn không ngừng chảy ra.
Bạch Kỳ sắc mặt tái xanh, ánh mắt ảm đạm.
- Nhanh! Nhanh giúp ta cầm máu! Nhanh!
Giọng nói của Bạch Kỳ cũng có chút vô lực.
Điền Đan bên cạnh sốt ruột, lập tức ngồi xuống xé một mảnh áo ngoài đã rách nát của Bạch Kỳ, sau đó dùng sức buộc chỗ đứt lại thật chặt. Dù sao với kiểu trực tiếp chém đứt một chân như thế này, phong bế huyệt đạo cũng không được bao nhiêu tác dụng. Nếu cứ để máu chảy ra như vậy, hoàn toàn có thể khiến cho người ta mất máu quá nhiều mà chết.
Vết thương trên đùi phải và tay trái đều đã được cầm máu.
Bạch Kỳ môi trắng bệch, sắc mặt tái nhợt không một chút máu, ánh mắt ảm đạm, dường như đã bắt đầu rơi vào trạng thái mê man.
- Nhanh! Khiêng đô thống đại nhân lên núi!
Đằng Thanh Sơn ở bên cạnh nhìn các binh vệ quát lên:
- Còn nữa! Ngươi! Ngươi nữa! Hai người các ngươi nhanh chóng phi ngựa đến Hoa Phong thành, tìm đại phu tốt nhất đến đây! Nhanh!
- Vâng thưa đại nhân!
Những binh vệ này cũng sợ đến ngây người, bởi vì đô thống đại nhân chính là thủ lĩnh một doanh của Hắc Giáp quân. Lập tức có hai binh vệ nhanh chóng chạy đến chiến mã, còn các binh vệ khác lập tức khiêng Bạch Kỳ chạy lên núi.
Hai người Đằng Thanh Sơn và Điền Đan đi phía sau xa xa.
Sắc mặt Điền Đan vẫn kinh hãi như trước, quay đầu nhìn Đằng Thanh Sơn:
- Thanh Sơn lão đệ! Lần này chúng ta đùa hơi quá rồi!
- Đúng là đùa hơi quá!
Đằng Thanh Sơn gật đầu.
Nếu như Đằng Thanh Sơn và Điền Đan lộ diện ngay từ đầu, doạ cho đối phương bỏ chạy thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy. Kỳ thật lúc đầu bọn họ chỉ muốn xem Bạch Kỳ chịu khổ, nhưgn nhìn thấy Bạch Kỳ chiếm thượng phong, trong lòng quả thật không thoải mái. Ai ngờ chỉ trong nháy mắt Bạch Kỳ đã trúng chiêu.
- Việc này cũng không thể trách chúng ta! Chúng ta không hề muốn hại hắn, ai mà biết tên tiểu tử kia lại có ám khí ác độc như vậy! Trách thì chỉ có thể trách số mạng của Bạch Kỳ không tốt!
Điền Đan lập tức cười lạnh nói.
Ở thời đại hỗn loạn này chẳng có ai là người nhát gan.
- Thanh Sơn lão đệ! Chuyện chúng ta nhìn lén tốt nhất đừng nên nói ra. Mặc dù không phải là chuyện lớn, nhưng truy cứu ra cũng rất là phiền phức.
Điền Đan nói.
Đằng Thanh Sơn gật đầu, cười nói:
- Yên tâm! Đệ cũng không rãnh rỗi tự tìm phiền toái cho mình!
Hiện tại có người dám trộm tử kim, Quy Nguyên tông sao có thể dễ dàng bỏ qua?
- Thanh Sơn huynh đệ! Vừa rồi đệ nói có hai khả năng, một là trong quân sĩ Hắc Giáp quân có nội tặc, vậy khả năng còn lại thì sao?
Điền Đan hỏi.
Đằng Thanh Sơn nhìn về hang mỏ phía xa nói:
- Hang mỏ sâu như vậy, để khai thác tử kim, đám thợ mỏ phải liều mạng đào sâu xuống dưới. Nhiều năm trôi qua, số lượng hang ngầm bên trong rất nhiều. Ta nghĩ… có thể khu mỏ tử kim và hoàng kim có một hang động thông nhau dưới lòng đất, khiến cho nhân công của khu mỏ tử kim có thể tiếp xúc với nhân công của khu mỏ hoàng kim.
Hai người Điền Đan và Vạn Phàm Tường đều ngẩn ra.
Nhưng Lưu Hòa lại lắc đầu:
- Thanh Sơn huynh đệ! Các quân sĩ giám sát không phải thường xuyên đi trước dò xét sao? Binh vệ và quân sĩ Hắc Giáp quân giám sát khu mỏ hoàng kim cũng sẽ đi xuống dò xét. Nếu như hai bên thông nhau, hẳn sẽ bị phát hiện mới đúng!
- Thông rồi lại lấp kín!
Đằng Thanh Sơn nói:
- Việc này không phải là không có khả năng!
Đằng Thanh Sơn từ đáy lòng không tin quân sĩ dưới trướng của mình lại xuất hiện, bởi vì ở phương diện này quân kỷ của Quy Nguyên tông rất nghiêm ngặt. Một khi bị phát hiện, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
- Tra! Chỉ có thể điều tra đến cùng!
Điền Đan nói.
- Chúng ta cứ tận lực điều tra là được! Tra không ra, chúng ta cũng chẳng có cách nào!
Lưu Hòa khẽ cười nói.
- Đại nhân! Đại nhân! Đô thống đại nhân đã tỉnh rồi!
Đột nhiên một quân sĩ Hắc Giáp quân trông nom Bạch Kỳ chạy đến.
- Tỉnh rồi?
Bốn người Đằng Thanh Sơn đều đứng lên.
- Hỏi Bạch Kỳ thử xem, hắn nhất định là biết gì đó!
Điền Đan nói:
- Nếu không thì sao lại hắn lại đuổi giết Lý lão tam kia!
Bốn người bách phu trưởng lập tức chạy đến nơi ở của Bạch Kỳ.