Cửu Đỉnh Ký

Chương 144 : Cường giả

Ngày đăng: 19:19 20/04/20


Vù!



Đằng Thanh Sơn nhanh chóng đuổi theo phía sau, ánh mắt hắn chăm chú vào bóng người xa xa.



- Lão gia hỏa! Thực lực ngươi quả thật mạnh kinh người. Nhưng Hắc Hỏa linh căn phải là của ta. Ngươi từ từ chạy đi. Đợi chạy thật xa, tới chỗ không có ai, ta sẽ giải quyết!



Đằng Thanh Sơn hiểu rõ nếu che dấu thực lực, thì muốn giết lão già tóc bạc này là điều rất khó!



Muốn dùng con bài chưa lật, tốt nhất đừng cho người khác thấy!



Một trước một sau, tốc độ hai người chênh lệch không đáng kể.



- Hừ! Tiểu tử! Nếu lão muốn chạy trốn thật, ngươi làm sao mà đuổi kịp?



Lão già tóc bạc Vương Vẫn liếc mắt nhìn người đuổi phía sau.



- Nếu không phải lo về tên điên Ngụy Vu Nhai, không thể vứt bỏ cái thân phận Vương Vẫn thì ta sớm đã giết ngươi rồi. Đuổi đi! Đợi ra ngoài, ta sẽ giết ngươi!



Muốn bảo trì thân phận Vương Vẫn, lão già tóc bạc cũng không thể hiển lộ thực lực của mình được.



Đoạt Hắc Hỏa linh căn chẳng qua là hắn dùng thân pháp quỷ dị linh hoạt. Đơn thuần nói về tốc độ, cũng không phải là quá đáng, vẫn được đám vũ giả chung quanh thừa nhận.



...



Vô luận là Đằng Thanh Sơn hay là Vương Vẫn, đều ôm ý niệm như nhau, cùng che dấu thực lực. Đợi đến chỗ không có ai sẽ bộc phát thực lực mạnh nhất, giải quyết đối thủ. Hai người đều nắm chắc sẽ giết chết được đối phương!



- Bồng!



Dọc theo đường hầm không ngừng lao đi. Đường hầm xéo xéo chạy lên trên, Đằng Thanh Sơn đã thoáng thấy lão già tóc bạc nhảy vào trong nước. Đằng Thanh Sơn không chút do dự theo sát nhảy luôn vào.



Bơi ở trong nước, lát nữa khi không còn đường nữa thì buộc phải leo lên trên thôi! Không ngừng chạy về phía trước, chẳng mấy chốc, Đằng Thanh Sơn đã thoát ra khỏi hồ nước.



- Hồ nước này nhỏ hơn Bích Hàn Đàm hồi trước nhiều.



Đằng Thanh Sơn như một con rái cá, vừa thoát ra khỏi nước, lập tức đáp lên bờ. Xa xa, trong núi rừng, một bóng người mơ hồ đang lao đi.



- Hừ ngươi còn chạy nữa à? - Đằng Thanh Sơn lập tức đuổi theo.



Trong Hỏa Diệm Sơn, hai đại cao thủ một chạy một đuổi. Lão già tóc bạc nhanh chóng lẩn vào trong vùng rừng rậm. Chỉ trong nháy mắt, Đằng Thanh Sơn đã chạy đuổi đến nơi:



- Chỗ này, cách hồ sâu đó tối thiểu mười dặm. Hơn nữa, vũ giả bình thường dựa theo đường xuống núi, không có khả năng tới chỗ quỷ này!



- Có thể giải quyết hắn rồi!



Tốc độ Đằng Thanh Sơn lại tiếp tục tăng lên!



...



Trên mặt nước ở hồ sâu liên tiếp nổi lên một đám người. Đám người này lập tức bơi vào bờ. Đó là Quan Lục và ba mươi Hắc Giáp quân tinh anh do nàng suất lĩnh.
Oanh! Oanh! Oanh!



Liên tiếp những tiếng nổ mạnh vang lên.



- Ha ha. Thật là đáng tiếc cho một nhân tài mới xuất hiện. Hắn rất có tiền đồ, không ngờ lại chết như vậy. - Lão già tóc bạc khóe miệng nhếch lên, trông rất tà dị.



- Ngươi cười quá sớm rồi! - Một thanh âm lạnh lẽo vang lên, khiến cho mắt lão già tóc bạc không khỏi trợn trừng lên:



- Sao lại như thế được?... Hắn... Hắn không chết?



Lúc này trang phục đen trên người Đằng Thanh Sơn đã rách bươm. Nhưng những chỗ da thịt lộ ra, từ cánh tay tới mặt mũi, lại không có lấy một chút vết thương nào. Đao quang oanh kích vào mặt, nhưng không để lại một chút vết thương!



- Không. Không có khả năng!



Đôi mắt Lão già tóc bạc lóe lên vẻ kinh dị.



- Một vũ giả hậu thiên, không có khả năng chống được nhiều đao khí như vậy. Trên người hắn có nội giáp, nhưng mặt thì không có. Thế mà mặt cũng không có vết thương. Chẳng lẽ. Chẳng lẽ...



Tiên thiên cường giả. Sở dĩ luôn luôn thắng vũ giả hậu thiên, nguyên nhân quan trọng nhất là Tiên thiên chân nguyên của Tiên thiên cường giả rất mạnh, có thể dễ dàng ly thể, cũng ẩn chứa lực công kích rất mạnh, nên dễ dàng giết chết vũ giả hậu thiên. Cho dù vũ giả hậu thiên có lợi hại đến đâu cũng không đỡ được.



Chỉ có tiên thiên cường giả, mới dễ dàng chống đỡ được đao khí công kích.



- Chẳng lẽ… Ngươi, ngươi cũng tiên thiên cường giả? Lão già tóc bạc lắc đầu.



- Không có khả năng, mười bảy tuổi, làm sao có thể là tiên thiên cường giả!



Hắn không muốn tin, nhưng sự thực bức bách hắn phải tin



- Đằng Thanh Sơn! Ngươi cũng bước vào tiên thiên rồi sao?



Lão già tóc bạc nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn.



- Tiên thiên?



Đằng Thanh Sơn nhếch miệng cười.



- Ngươi tự mình cảm thụ một chút. Chẳng phải sẽ biết sao?



Nói rồi, song chưởng và bắp chân của và Đằng Thanh Sơn thoạt nhìn rất nhu hòa chợt phồng lên. Trong nháy mắt biến thành như một cây thép, gân xanh như những con độc xà vặn vẹo. Cánh tay, bắp chân đều biến thành to lớn hơn, từ một nhân vật nhìn như rất thanh tú, bây giờ biến thành một ma thần đáng sợ!



- Cái này...



Lão già tóc bạc trừng mắt.



- Ngươi là nhân loại đầu tiên chứng kiến thực lực mạnh nhất của ta!



Đằng Thanh Sơn nhếch miệng cười.