Cửu Đỉnh Ký
Chương 145 : Cực mạnh
Ngày đăng: 19:19 20/04/20
Lúc trước thấy uy lực của đao khí, Đằng Thanh Sơn đã hiểu, nếu chỉ là đao khí thì không thể làm gì được mình. Kiếp trước thân thể hắn dựa vào nội kình phụ trợ, chỉ bằng vào thân thể mà chống được những viên đạn.
Bây giờ, thân thể hắn còn cường đại hơn kiếp trước nhiều, đơn thuần nói về trình độ phòng ngự, thân thể Đằng Thanh Sơn tuyệt đối có thể so với một vài hợp kim kim loại đặc biệt! Nói về lực phòng ngự thân thể, Đằng Thanh Sơn tương đương với Xích Lân thú khi chưa lột xác. Nói về sức mạnh, Đằng Thanh Sơn càng vượt xa Xích Lân thú chưa lột xác!
Có thể nói hắn chính là một con yêu thú hình người!
- Hừ! Nguyên lai ngươi là tiên thiên cường giả.
Lão già tóc bạc liếm môi một chút, ánh mắt u lãnh nói:
- Tiên thiên cường giả mười bảy tuổi. Ngàn năm qua trên Cửu Châu, ngoại trừ ngươi cũng chỉ có một người. Ngươi là người thứ hai,
Hắn vừa dứt lời. Khuôn mặt lạnh lùng của Đằng Thanh Sơn nở ra một nụ cười lạnh, đạp mạnh một cái. Ầm một tiếng, đất văng tung tóe, Đằng Thanh Sơn cả người hóa thành một đạo hắc sắc thiểm điện lao ra ngoài. Đồng thời Luân Hồi thương trong tay mang theo tiếng rít chói tai, trong nháy mắt lướt qua khoảng cách mấy trượng, đâm thẳng vào lão già tóc bạc.
Người như sấm đánh, thương như tia chớp!
Một thương vừa xuất, tiếng rít trong không khí làm cho người ta nhức tai, hai mắt sắc bén của Đằng Thanh Sơn như dính chặt vào đối thủ, Thương pháp Như Ảnh Tùy Hình triển khai với lực mười tám vạn cân!
Lão già tóc bạc sắc mặt khẽ biến, điểm chân một chút, rồi bay ngược ra sau, đồng thời chiến đao trong tay lóe ra phiêu dật, mang theo ánh hàn quang.
- Bồng!
Kình khí mãnh liệt nổ tung, trên đất bị phá ra một hố to, đất đá chung quanh bị cuồng phong cuộn lên. Một thương của Đằng Thanh Sơn vừa đánh xuống, trường thương lại kéo lại ngay, trong nháy mắt tiếp tục thi triển thương pháp Như Ảnh Tùy Hình, đến mức tận cùng!
Thương pháp như tên, nhanh như ảo ảnh! Mạnh như sấm giật!
- Bồng!
- Bồng!
- Bồng!
Liên tục ba thương!
Thương nào thương nấy sắc bén, cuồng mãnh vô tận, chung quanh một khoảng cát bay đá chạy. Những mảnh đá vụn thậm chí còn bắn thủng cả vách đá. Giữa vùng cát bay đá chạy, cuồng phong gào rú, Đằng Thanh Sơn cả người không ngừng lao tới, còn lão già tóc bạc thì không ngừng lui về phía sau.
Rất rõ ràng, lão già tóc bạc hoàn toàn bị rơi ở thế hạ phong!
- Thương pháp sắc bén dũng mãnh thật! Đằng Thanh Sơn lại có thể khống chế tiên thiên chân nguyên hoàn mỹ như vậy. Cảnh giới Tiên Thiên Hư Đan cũng đã được hắn củng cố tốt rồi.
Lão già tóc bạc chấn động,
- Hơn nữa thương pháp của hắn, một thương liền một thương. Tốc độ của ta đã nhanh, nhưng, căn bản không thoát được thương pháp!
Thương pháp Như Ảnh Tùy Hình, sinh sôi liên miên không dứt, một khi bị thương pháp này nhắm vào, rất khó có thể đào thoát.
- Vù!
Mũi thương trực tiếp tìm vào đầu lão già tóc bạc. Lão già tóc bạc bị dọa liều mạng dùng đao tiếp tục chống đỡ. Hắn không dám không đỡ. Vì đao của hắn ngắn hơn thương của Đằng Thanh Sơn. Hắn còn chưa tới gần được, Đằng Thanh Sơn đã có thể giết chết hắn.
- Bồng!
Cả người Tư Mã Khánh văng sang vách đá, hắn dễ dàng dùng hai tay cắm vào vách đá, đồng thời cả người nhanh chóng búng lên trên vách đá dựng đứng.
- Muốn chạy trốn!
Đằng Thanh Sơn cũng nhảy lên, tay trái không thua thần binh lợi khí đâm mạnh vào núi đá, một trảo mượn lực, cả người nhảy lên cao hơn mười trượng. Việc leo núi như thế này, rõ ràng Đằng Thanh Sơn nhanh hơn Tư Mã Khánh, độ cao nhảy lên cũng cao hơn, chỉ ba lượt nhảy, đã tới giữa núi. Lúc này Đằng Thanh Sơn đã đuổi theo kịp Tư Mã Khánh rồi.
- Nhận lấy cái chết đi!
Luân Hồi thương đâm mạnh vào!
- Chết rồi
Tư Mã Khánh sợ hãi nhảy lên.
- Ầm ầm...
Hai mươi bốn vạn cân, sức mạnh thân thể, sức mạnh nội kình hoàn toàn bộc phát! Một thương này còn đáng sợ hơn đạn pháo bình thường. Vách đá nổ tung, đá vụn nứt ra bay loạn, một khoảng tràn ngập bụi bặm, một hố khổng lồ rộng chừng bốn năm trượng (mười thước vuông), sâu ba bốn trượng (bảy tám thước) bỗng xuất hiện.
Một thương lại mạnh đến như thế!
Vô số cự thạch bay loạn xạ, mỗi một khối đều ẩn chứa lực công kích đáng sợ, trong đó có vài khối cự thạch đánh trúng vào người Tư Mã Khánh. Tư Mã Khánh không chỗ nào mượn lực, từ trên cao rơi xuống!
- Hừ!
Đằng Thanh Sơn cả người đứng giữa sườn núi, như một con nhện. Sau đó hai chân đạp mạnh, cả người như đạn pháo cắm thẳng xuống Tư Mã Khánh phía dưới. Tốc độ Đằng Thanh Sơn rơi xuống còn nhanh hơn cả Tư Mã Khánh.
- Không!
Tư Mã Khánh đang ở giữa không trung, không chỗ nào có thể né tránh được.
Đằng Thanh Sơn bổ xuống Tư Mã Khánh, sức mạnh thân thể từ eo bộc phát ra, trong nháy mắt truyền lại tới tay phải, Luân Hồi thương hóa thành một tia chớp màu bạc! Mang theo một tiếng nổ mạnh đáng sợ, chỉ có hơn chứ không kém tiếng sấm!
Tia chớp màu bạc!
Hoa phá trường không!
- Không!
Tư Mã Khánh trừng mắt, chỉ có thể liều mạng dùng song chưởng che trước người.
Phốc!
Máu văng tung tóe!
Ngũ Hành Thương Pháp - Độc Long Toản!