Cửu Đỉnh Ký
Chương 455 : Cố ý làm căng
Ngày đăng: 19:21 20/04/20
Xung quanh Lý tướng quân có tới mấy ngàn thân vệ. Dựa vào khí thế của mấy ngàn quân nhân, một khi Lý tướng quân quát lác, e rằng cao thủ vừa mới bước vào tiên thiên cũng phải suy nghĩ lại... Dù sao cho dù là cường giả tiên thiên kim đan, đứng trước mặt mấy ngàn đại quân cũng phải lùi bước.
- "Đồng phạm, tử tội?"
Đằng Thanh Sơn khẽ mỉm cười, coi mấy ngàn người trước mặt như cỏ rác, cười nhìn Lý tướng quân.
- "Tướng quân, ta cũng nhắc ngươi một câu, xông vào Kinh Phủ của ta, cũng là tử tội đó!"
Lý tướng quân giật mình.
- "Chỉ cần có một tên lính của ngươi xông vào phủ đệ của ta, ta sẽ lấy mạng ngươi, ngươi có tin không?"
Đằng Thanh Sơn mỉm cười, giống như đang nói một việc rất bình thường. Thế mà phía trước hắn lại là hàng ngàn binh lính cầm binh khí trong tay đằng đằng sát khí, thậm chí trên áo giáp và binh khí còn ẩn ẩn có thể ngửi thấy mùi máu tanh.
Trước mặt đại quân, chỉ cười rồi uy hiếp ngược lại quân địch, cảnh này làm cho người ta muốn bật cười.
Nhưng ở đây không một ai dám cười. Tiếng gầm của Đằng Thanh Sơn lúc trước sớm đã làm không ít người phát run.
- "Ngươi..."
Sắc mặt Lý tướng quân có vẻ rất khó coi, thầm hỏi: "cao thủ thần bí này rốt cuộc là ai nhỉ? Chỉ một tiếng gầm của hắn mà đã có uy thế như thế, hẳn là một tiên thiên cường giả. Kinh Phủ... trên Cửu Châu Đại Địa, những, tiên thiên cường giả nổi danh lợi hại mà ta biết, thì tựa hồ không có người nào họ Kinh."
Mặc dù nghĩ như thế, nhưng Lý tướng quân vẫn cẩn thận, quát hỏi:
- Ngươi là người phương nào, hãy xưng tên ra!
- Hả?
Đằng Thanh Sơn nhìn đồ đệ Tiết Tân đứng bên cạnh.
Tiết Tân lĩnh hội ý của Đằng Thanh Sơn, lập tức tiến lên một bước, cao giọng nói:
- Sư phụ ta họ Kinh, tên là Ý!
"Kinh Ý?" Lý tướng quân suy nghĩ, cái tên này hắn chưa bao giờ nghe cả. Ở đâu lại lòi ra một người thế này?" Chẳng những Lý tướng quân nghi hoặc, mà Triệu Hỉ phu nhân bên cạnh Lý tướng quân cũng suy tư... Phải biết là, nàng chính là đệ tử hạch tâm Thanh Hồ Đảo, nàng cũng đã đọc bộ sách giới thiệu về những tiên thiên cường giả trong thiên hạ. Tuyệt đối không có lấy một ai gọi là Kinh Ý. Phỏng chừng... tên Kinh Ý này vừa mới đột phá đạt tới tiên thiên thôi."
- "Kinh Ý!"
Lý tướng quân hơi lui ra phía sau, nhất thời đám lính cũng vây quanh bảo vệ hắn. Hắn gầm gừ nói:
- "Đồ đệ ngươi dám can đảm giết chết nghi trượng ngoại môn của Thanh Hồ Đảo ta ngay trên đường. Đây là tội rất lớn! Ngươi là sư phụ... Không quản lý đệ tử tốt. Thanh Hồ Đảo chúng ta cũng có thể không trách lỗi. Dù sao cũng có vài đệ tử không nghe lời. Bây giờ ngươi nên giao đệ tử của ngươi cho chúng ta xử trí... Tất cả sẽ dễ nói hơn, nếu không thời gian càng kéo dài..."
Mọi người ở đây đều hiểu ý của Lý tướng quân
Thời gian càng dài, Thanh Hồ Đảo khẳng định sẽ phái tiên thiên cường giả chỉ huy một vài cao thủ lợi hại tới, đến lúc đó thì đã muộn.
- "Tướng quân."
Đằng Thanh Sơn nhìn Lý tướng quân, cười khẽ nói:
Bên trong phủ đệ.
Đằng Thanh Sơn thong dong nằm dài trên ghế trước một tòa đình viện, còn đồ nhi Tiết Tân thì đứng một bên, mặt ửng đỏ, hai mắt sáng rực, cho dù rất hưng phấn nhưng cũng thấp thỏm:
- "Sư phụ, chúng ta làm như vậy chẳng khác gì tát một cái vào mặt Lý tướng quân, chẳng lẽ họ sẽ bỏ qua như vậy?"
- "Sư phụ..."
Tiết Tân cũng không biết kế hoạch của Đằng Thanh Sơn, nên vẫn còn rất nghi hoặc.
- "Đợt lát nữa ngươi sẽ biết." - Đằng Thanh Sơn nói.
Đồng thời Đằng Thanh Sơn thông qua khu vực, cảm ứng được rõ ràng lại có một nhóm nhân mã chạy về phía phủ đệ mình:
- "Ừm, mười thì tới tám chín là quận thủ Vũ An Quận -Triệu Quang Tá. Việc này náo loạn như vậy, hắn là quận thủ há có thể không lộ diện chứ?"
Dựa theo kế hoạch của Đằng Thanh Sơn...
Hắn đang đợi Triệu Quang Tá lộ diện.
Tai Đằng Thanh Sơn máy động, rồi chợt tiếng ồn ở cả phủ đệ...
- "Triệu đại bá, đan điền của ta cũng bị tên Kinh Ý đó phế bỏ rồi. A Hỉ cũng bị tên khốn khiếp đó chém chết giữa đường. Ngươi nhất định phải trả thù cho ta."
Tiếng Triệu phu nhân khóc lóc kể lể vang lên.
- Yên tâm, không ai có thể đắc tội với Thanh Hồ Đảo ta mà còn có thể vẫn tiêu diêu tự tại. - Thanh âm hùng hậu vang lên.
Đằng Thanh Sơn nghe xong mỉm cười đứng dậy.
- "Sư phụ?" - Tiết Tân hơi kinh ngạc.
- "Theo ta, đi ra cửa chính."
Đằng Thanh Sơn cười khẽ nói. Tiết Tân mặc dù nghi hoặc, nhưng vẫn theo lệnh thầy đi theo sau lưng Đằng Thanh Sơn cùng ra cửa chính.
Cửa chính Kinh Phủ mở rộng, nhưng mấy ngàn quân sĩ đều ở trên đường phố, căn bản không ai dám xông vào bên trong phủ đệ.
Khi Đằng Thanh Sơn và Tiết Tân xuất hiện ở cửa chính, lập tức thu hút ánh mắt của hơn một ngàn người.
- "Hả?"
Tiết Tân đột nhiên nhìn như đóng đinh vào một trung niên nam tử được vô số thân vệ vây kín xung quanh, hàng vạn hàng nghìn luồng sát khí dâng lên trong lòng.
- "Triệu Quang Tá!"
- Đồ nhi, người thứ hai, không phải đã tới rồi à? - Đằng Thanh Sơn cười khẽ nói.