Cửu Đỉnh Ký
Chương 456 : Triệu Đan Trần
Ngày đăng: 19:21 20/04/20
Tiết Tân vừa nghe, nhất thời hiểu ra nguyên nhân vì sao sư phụ mình vừa rồi làm như vậy:
- Hóa ra sư phụ làm như vậy là để báo thù cho ta!
Tam đại cừu địch là Triệu Hỉ, Triệu Quang Tá cùng với người đang ở Thanh Hồ Đảo là Triệu Phủ.
- Tại hạ Triệu Quang Tá, là quận thủ quận thành Vũ An Quận.
Một trung niên nam tử cao lớn ung dung đang bị đám người vây quanh, y đưa mắt nhìn Đằng Thanh Sơn.
- Tại hạ nghe Lý tướng quân nói, đệ tử của các hạ giết chết Triệu Hỉ, hắn là nghi trượng ngoại môn của Thanh Hồ Đảo, các hạ lại hủy đi đan điền của Triệu Hỉ phu nhân, chẳng biết Lý tướng quân có làm gì đắc tội với các hạ không?
Đằng Thanh Sơn nhìn Triệu Quang Tá.
- Không sai, Triệu Hỉ là do đồ nhi ta giết chết, người đàn bà đó cũng là do ta hủy đan điền. - Đằng Thanh Sơn gật đầu thừa nhận.
- Chẳng biết Kinh Ý có thể giải trình rõ ràng với Thanh Hồ Đảo được không? - Triệu Quang Tá mỉm cười.
- Giải trình hả?
Đằng Thanh Sơn cười, ánh mắt dường như lạnh đi.
Triệu Quang Tá nhìn thấy như vậy không dám nói thêm nữa: Cái tên Kinh Ý này không ngờ không biết điều như vậy. Nhưng nghe chúng nói lúc trước Kinh Ý có thực lực rất mạnh, đặc biệt là khinh công càng nhanh tới kinh người, quỷ dị khó lường. Hừ, tạm thời cho hắn đắc ý mấy ngày.
Triệu Quang Tá lúc này quay đầu lại.
- Chúng ta đi!
Triệu Quang Tá ra lệnh một tiếng, rồi dẫn một đội thân vệ muốn rời đi.
- Triệu đại bá.
Triệu phu nhân vội cầm lấy tay y.
Nhưng Lý tướng quân thì ngoan ngoãn đi theo Triệu Quang Tá.
Triệu Quang Tá quay đầu nhìn Triệu phu nhân, trừng mắt:
- Về trước rồi hãy nói sau.
- Triệu Quang Tá, Triệu quận thủ, ta thấy ông nên lưu lại đi.
Tiếng cười Đằng Thanh Sơn còn quanh quẩn trên đường phố, một thân ảnh mơ hồ xuyên qua đám người, nhanh chóng đến gần quận thủ Triệu Quang Tá.
- Bảo vệ đại nhân!
- Bảo vệ quận thủ đại nhân.
Lập tức cả đám người trở nên hỗn loạn, rất nhiều binh lính lập tức lao lên muốn liều mạng bảo vệ quận thủ Triệu Quang Tá... Nhưng đối mặt với thân pháp quỷ dị của Đằng Thanh Sơn căn bản không ai cản được. Kỳ thật nếu không vì Đằng Thanh Sơn cố ý che dấu thực lực, một cái lắc mình là có thể bắt được Triệu Quang Tá rồi.
Lúc này Đằng Thanh Sơn chỉ biểu hiện thực lực của tiên thiên cao thủ thôi.
Nhưng cho dù như thế, chỉ thời gian một hơi thở Đằng Thanh Sơn đã đứng cạnh Triệu Quang Tá, tay phải bóp nhẹ vào cổ y.
- Đại nhân.
- Quận thủ đại nhân!
Triệu gia, chính là một gia tộc khá mạnh trong Thanh Hồ Đảo.
Lúc này người mạnh nhất Triệu gia chính là Triệu Đan Trần cụt tay. Còn Triệu Quang Tá có thể lên làm quận thủ một quận, chắc cũng có địa vị cao ở Triệu gia.
oOo
Thanh Hồ Đảo, Đan Trần Các.
Đây là ngôi lầu được kiến tạo chuyên môn cho Triệu Đan Trần, căn lầu rất đẹp, tại đó đang có vài đệ tử áo xanh quét dọn.
Tên đệ tử áo xanh vừa thấy xa xa có người đi tới, giật mình vội cung kính đứng nghiêm, khom người nói:
- Đảo chủ!
Ba người đi tới, đi đầu là một nam nhân bước đi mạnh mẽ uy vũ như rồng, hai mắt như có điện quang, tóc dài kim sắc, chính là đảo chủ Thanh Hồ Đảo Thiết Phiền. Thiết Phiền dẫn hai người tiến thẳng vào Đan Trần Các.
Trong đình viện Đan Trần Các, thiếu niên tuấn mỹ tóc dài đang chậm rãi thi triển kiếm pháp, kiếm pháp đang sinh ra những ảo ảnh mơ hồ.
Xoẹt!
Thần kiếm chui vào vỏ, Triệu Đan Trần mỉm cười nhìn nhìn về phía người vừa tới:
- Đảo chủ.
- Triệu trưởng lão.
Thiết Phiền mỉm cười.
- Triệu gia của người đã xảy ra chuyện.
- Cái gì?
Triệu Đan Trần cả kinh. Đối với một lão nhân, cái quan trọng nhất chính là đời sau của gia tộc. Ánh mắt y dán vào một lão già phía sau Thiết Phiền, vội nói lớn:
- Làm sao vậy?
- Đại bá.
Lão giả này cung kính vội vàng nói:
- Trong Vũ An quận thành có một tiên thiên cường giả tên là Kinh Ý, dung túng cho đệ tử giết Triệu Hỉ, sau đó Quang Tá tiểu tử chỉ huy không ít nhân mã đi bắt tên Kinh Ý này. Không ngờ Quang Tá bị Kinh Ý cưỡng đoạt vào phủ đệ của hắn, bây giờ không biết sinh tử ra sao.
Triệu Đan Trần hơi biến sắc.
Bây giờ Triệu gia, cũng chỉ có mình y là tiên thiên... ngoại trừ y, người có địa vị cao nhất là Triệu Quang Tá.
- Triệu trưởng lão, không chỉ như thế, đến cả nữ đệ tử của Cổ Ung sư huynh cũng bị phế đan điền.
Thiết Phiền nói:
- Chính là do tên Kinh Ý phế, do đó... xin Triệu trưởng lão ra tay.
- Yên tâm, việc này giao cho ta!
Hai mắt Triệu Đan Trần lóe lên chút hàn quang.