Cửu Đỉnh Ký
Chương 471 : Tuyệt Cảnh
Ngày đăng: 19:21 20/04/20
Mắt Đằng Thanh Sơn bừng sáng.
Thiên Thần cung sa lầy ở U Châu, gặp đủ thứ đau khổ chắc chắn không muốn sẽ chịu khổ sở như vậy ở Dương Châu, nên rất có thể sẽ kết giao với Quy Nguyên Tông.
"Thiên Thần cung mặc dù có mấy cường giả hư cảnh, nhưng dưới chiến thuật phân tán, chiến tranh du kích của đối phương cũng không có biện pháp gì."
Đằng Thanh Sơn thúc giục:
- Tiểu Quân... Nàng lập tức ra lệnh mang tin tức này thông báo cho Thiên Thần cung. Bây giờ thời gian rất gấp, nếu muộn thì chậm đó.
Chỗ đóng quân của Thanh Hồ Đảo cách Quy Nguyên Tông xa nhất cũng chỉ là bảy tám trăm dặm thôi.
- Vâng!
Lý Quân lập tức đến bàn viết, lấy bút lông và giấy ra. Đằng Thanh Sơn bước tới giúp nàng mài mực. Lý Quân nhanh chóng viết một phong thư ngắn, thổi khô xong lập tức cuộn lại.
Nàng lớn tiếng gọi người ở ngoài:
- Người đâu!
- Két!
Cửa phòng mở ra.
Một thân vệ vội chạy vào, cung kính quỳ xuống.
- Phong mật tín này rất khẩn, phải dùng tốc độ nhanh nhất truyền cho cung chủ.
Lý Quân ra lệnh:
- Lập tức đi đi, nhanh!
- Dạ.
Thân vệ cung kính tiếp nhận, rồi nhảy vụt ra ngoài.
Đằng Thanh Sơn lúc này mới thở phào một hơi... bức thư này đã ký thác một hy vọng nhỏ nhoi. Nhưng cũng không thể hoàn toàn ký thác mọi hy vọng vào Thiên Thần cung được.
- Thanh Sơn, muội còn nghĩ đến một biện pháp khác.
Lý Quân mắt lóe sáng.
- Hả?
Đằng Thanh Sơn hơi chờ mong nhìn về phía Lý Quân.
- Biện pháp gì vậy?
- Thanh Sơn, muội có thể cho lính mới của Tuyết Liên Giáo, lúc này đang huấn luyện ở biên giới giữa Thanh Châu và Dương Châu, lấy lý do luyện binh, cố ý hành quân về phía Dương Châu, hù dọa Thanh Hồ Đảo một chút.
Lý Quân cười nói.
Đằng Thanh Sơn nghe Lý Quân nói thế, không khỏi sáng mắt lên:
- Hay!
- Tên Hạt Tử Kiếm Thánh đó mà nghe tin này, biết quân đội Thiên Thần cung tiến vào Dương Châu, khẳng định sẽ rất sợ hãi.
Đằng Thanh Sơn mắt tỏa sáng, nhưng chỉ trong nháy mắt, Đằng Thanh Sơn lại nhíu mày hỏi Lý Quân:
Một người phụ nữ đứng bên cạnh, rơm rớm nước mắt.
- Bà xã, Hương nhi đâu?
Nam tử hỏi.
- Cha.
Gần đó vọng đến một tiếng kêu. Một thiếu nữ vừa trổ mã rất thanh tú chạy tới, ôm chặt lấy nam tử Hắc Giáp quân.
- Cha, cha đừng đi, đừng đi!
- Hương nhi, cha ngươi là hảo hán mà Đằng gia trang đều biết, sao có thể tham sống sợ chết? Thanh Sơn chú của ngươi, năm đó mười bảy tuổi đã có thể giết chết tiên thiên cao thủ của Thanh Hồ Đảo. Nam nhân Đằng gia trang chúng ta, đã đi là đi, có ai không phải là hảo hán chứ?
Nam tử Hắc Giáp quân vuốt mặt con gái.
- Đừng khóc, cha sẽ về nhanh thôi.
Nói xong hắn buông hai con ra.
- Bà xã.
Nam tử Hắc Giáp quân ôm lấy người phụ nữ kia, người phụ nữ cũng ôm chặt lấy nam nhân của nàng, nước mắt không kìm được rơi lã chã:
- Thanh Hạo ca, em đợi anh về.
- Ừm.
Nam tử Hắc Giáp quân cầm cây thiết thương rất lớn bên cạnh, tay kia cầm mũ trụ quay đầu bước đi.
- Cha, cha!
Thiếu niên, thiếu nữ đều muốn đuổi theo, nhưng bị mẫu thân kéo lại.
- Thanh Hạo!
Đằng Thanh Sơn nhìn theo hình bóng nam tử Hắc Giáp Quân rời đi.
Đó hẳn là Đằng Thanh Hạo. Năm đó hắn là con trai của Đằng Vĩnh Tương, sư phụ dạy thương pháp ở gia trang. Bây giờ con nối nghiệp cha, không chỉ riêng là sư phụ dạy thương pháp cho dòng họ, mà đã là bách phu trưởng Hắc Giáp Quân. Được Đằng Thanh Sơn truyền lại Hổ Quyền cùng sự trợ giúp của Chu quả tửu được lưu lại, Đằng gia trang đã xuất hiện thêm không ít cao thủ.
...
Đằng Thanh Sơn lẳng lặng tiến vào trong phủ đệ của dòng họ không một tiếng động. Trong tông tộc họ Đằng, không có nhiều người gia nhập Hắc Giáp quân, cũng chỉ có hơn mười nhà thôi. Khoảnh khắc, Đằng Thanh Sơn đã đi tới chỗ ở của tộc trưởng, ngoại công Đằng Vân Long.
- Vĩnh Phàm, đây là đại kiếp nạn của Đằng gia trang chúng ta.
Đằng Thanh Sơn nghe rất rõ thanh âm già nua của Đằng Vân Long.
- Năm đó Thanh Sơn làm cho Thanh Hồ Đảo chết mất không ít tiên thiên cường giả. Những tiên thiên cường giả ấy đều có liên quan với các đại gia tộc trong Thanh Hồ Đảo. Đời sau của những gia tộc đó khẳng định sẽ báo thù cho những tiền bối của chúng. Một khi chiếm lĩnh Giang Ninh quận thành, khẳng định chúng sẽ tìm và tiêu diệt tông tộc họ Đằng ta hòng báo thù cho những tiên thiên đó.
Nghe thanh âm ngoại công, thân thể Đằng Thanh Sơn hơi run lên.
Đúng!
Mình và Thanh Hồ Đảo có thù hận quá sâu. Cho dù là Hạt Tử Kiếm Thánh không diệt dòng họ Đằng, thì gia tộc của mười ba tiên thiên đã chết trong chiến dịch Đại Duyên Sơn cũng sẽ báo thù cho họ!
"Bất kể như thế nào..." Đằng Thanh Sơn nắm chặt nắm tay. "Bất kể như thế nào cũng không thể để cho Thanh Hồ Đảo đánh chiếm Giang Ninh quận thành được"