Cửu Đỉnh Ký

Chương 75 : Rúng động

Ngày đăng: 19:18 20/04/20


Sang ngày thứ hai bắt đầu mặt trời chiếu rọi, trên luyện võ trường Đằng gia trang rất náo nhiệt.



"Nhanh lên chút, nhanh lên chút nào!" Ba xe hàng do ngựa kéo tiến thẳng vào Đằng gia trang, trên xe hàng này đều là các loại nguyên liệu sắt thép.



Đằng gia trang cần nguyên liệu để chế tạo hai trăm bộ trọng giáp cuối cùng đã vận chuyển tới.



"Thanh Sơn, ha ha… vụ mua bán này của Đằng gia trang các người quả là không nhỏ, hàng chừng hơn một vạn cân nên ta phải dùng đến cả ba xe chở hàng lớn để vận chuyển." Lão béo nói chuyện mặc áo choàng màu vàng, ưỡn cái bụng tươi cười đi tới và lớn tiếng chào hỏi.



"Lý Nhị thúc, chúng ta làm ăn cũng chỉ là làm ăn nhỏ làm sao lớn bằng hãng buôn các thúc được." Đằng Thanh Sơn cũng cười nói.



Lý Nhị cầm một cái tẩu thuốc chạm ngọc rít hai hơi, cười vui vẻ: "A, Thanh Sơn! Ta tới tìm ngoại công cháu thì bọn họ đã đi, cháu phải vất vả rồi." Lý nhị cũng biết địa vị của Đằng Thanh Sơn trong Đằng gia trang, lão cũng nghe nói qua Đằng Thanh Sơn thực lực mạnh cho nên mới đặc biệt tới chào hỏi.



"Thanh Sơn, nguyên liệu đến rồi, mọi người đã có thể bắt đầu chế tạo trọng giáp." Đằng Thanh Hổ bên cạnh có chút kích động.



"Ừm, có hai trăm bộ trọng giáp, vậy thì hán tử trong Đằng gia trang chúng ta luyện ra nội kình, mỗi người đều có thể chống lại hơn chục tên cường đạo, nếu như vận dụng tốt tác dụng lại càng lớn hơn!" Đằng Thanh Sơn hiểu được tộc nhân luyện ra nội kình nhưng thân thể chính họ cũng không phải đao thương bất nhập, nếu chỉ vẹn vẹn mặc áo vải chém giết với mã tặc thì cho dù luyện ra nội kình, một người tối đa cũng chỉ giết được vài người rồi sẽ bị cường đạo khác quần công giết chết.



Nhưng một khi có trọng giáp, không sợ đao kiếm của người bình thường thì có thể phát huy lực công kích chân chính của nội kình cao thủ.



Rất nhanh, người của hãng buôn liền cầm theo vàng bạc rời khỏi Đằng gia trang.



Đến giữa trưa, đám nữ nhân bận việc cày cấy trên cánh đồng đều trở về. Có phụ nữ vừa bước vào thôn trang lập tức hô hào, không ít người thích náo nhiệt khác đều ra đón, nghe qua chút chuyện thú vị gì gì đó. Bởi vì chu vi đồng ruộng cùng thôn trang khác nối liền nhau cho nên bình thường các thông tin nhanh nhạy chính là từ những người phụ nữ này.



"Thiếu đương gia Bạch Mã bang, còn cả Bạch Mã doanh kia toàn bộ bị giết sạch rồi." Đám phụ nữ người người ríu ra ríu rít nói.



"Cái gì?" Một vài hán tử trong tộc đang luyện tập Hổ Quyền hoặc thương pháp vốn không buồn nghe chuyện của các bà các cô cũng đều chạy tới hỏi.



"Thật mà. Thiếu đương gia và Bạch Mã doanh kia toàn bộ đều chết sạch rồi, một tên cũng không sót lại. Chính là cao thủ ám khí của Thiết Sơn bang giết đó."



"Mấy người làm sao biết được? Tin tức này chắc chắn thật chứ?"



"Hôm qua Bạch Mã bang tới chỗ chúng ta, không phải chiêu nạp người vào Bạch Mã doanh đó thôi? Đúng hôm qua lúc ấy Lý gia trang đã có người được chiêu mộ gia nhập, tin tức này chính là hán tử Lý gia trang kia nói! Cao thủ ám khí Thiết Sơn bang có cừu báo cừu, cũng không hề lạm sát người vô tội, không giết mười hai người bọn họ."



Nhất thời càng có nhiều tộc nhân lao tới.




"À! Thanh Sơn, chỉ có điều thế lực cường đạo ở Nghi thành đã ổn định rồi hai chúng ta cũng phải rời khỏi thôn trang rồi đó." Đằng Thanh Hổ đột nhiên có chút thương cảm.



"Đúng! Chúng ta nên đi rồi." Đằng Thanh Sơn cảm thán một tiếng.



Ba ngày sau vào buổi sáng sớm, hai ngàn người Đằng gia trang đều tụ tập trên luyện võ trường, hai người Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Hổ dẫn đầu hơn trăm tráng hán trong tộc lại một lần nữa diễn luyện Hổ Quyền!



Hơn trăm người đồng loạt luyện Hổ Quyền rất có khí thế.



Mẫu thân Viên Lan cùng muội muội Tiểu Vũ nhìn thấy cảnh này khóe mắt đều lệ rơi, bởi vì hôm nay Đằng Thanh Sơn và Đằng Thanh Hổ sắp rời khỏi Đằng gia trang tới gia nhập Quy Nguyên tông!



Rất lâu sau…



Đằng Thanh Sơn và Đằng Thanh Hổ mỗi người đều đeo túi đồ, binh khí của từng người cũng tháo rời cất trong túi, có hơn hai ngàn tộc nhân tới tiễn biệt.



"Ca!" Thanh Vũ ôm Thanh Sơn không nỡ để ca ca mình rời đi. Mẫu thân Viên Lan ở bên cạnh nước mắt không ngừng chảy xuống, Đằng Vĩnh Phàm bên cạnh vỗ vỗ bả vai con trai: "Nam nhân chí tại bốn phương! Thanh Sơn nó ra ngoài là muốn xông qua một phen làm nên đại nghiệp, đừng khóc lóc sướt mướt nữa."



Đằng Vĩnh Phàm mặc dù nói như vậy nhưng mắt ông cũng đỏ lên.



"Tiểu Vũ, ca sau này sẽ trở về thăm muội và cha mẹ mà." Đằng Thanh Sơn sủng ái xoa xoa đầu Thanh Vũ.



"Ca, huynh nhất định phải trở về thăm muội." Thanh Vũ sụt sịt nói.



Đằng Thanh Sơn trịnh trọng gật đầu.



"Cha, mẹ bảo trọng." Đằng Thanh Sơn cố nặn ra nụ cười.



"Chúng ta biết, con ở bên ngoài phải giữ gìn thân thể." Đằng Vĩnh Phàm cùng Viên Lan hai người đều không nỡ.



Đằng Thanh Sơn cùng thân nhân lưu luyến chia tay, Đằng Thanh Hổ tương tự như vậy, "Mọi người đừng tiễn nữa!" Mắt Đằng Thanh Hổ cũng đỏ lên, gã liên tục vẫy tay.



Trong tiếng chúc phúc của tộc nhân, Đằng Thanh Sơn và Đằng Thanh Sơn hai người cuối cùng đã xách túi đồ rời khỏi Đằng gia trang, bước lên hành trình của họ!