Cựu Mộng

Chương 40 :

Ngày đăng: 12:03 30/04/20


Cuối cùng vẫn là nhờ tiếng chuông điện thoại bất ngờ phá vỡ cục diện bế tắc này.



Lâm Gia Duệ phục hồi tinh thần, ấn nghe điện, thì ra là tiểu trợ lí gọi đến: “Đạo diễn Lâm, anh giờ đang ở đâu? Khi nào về khách sạn?”



“Ừm…” Lâm Gia Duệ dường như thoát khỏi cơn mơ về với thực tại, nắm chặt di động: “Tôi lập tức về.”



Cậu vẫn còn nhớ rõ con đường khi đến.



Trở về khách sạn, nhất định phải xoay người đi về hướng ngược lại.



Cậu lại liếc mắt nhìn người bên kia đường, tuyết rơi dầy như thế, người kia cố tình vẫn không nhúc nhích, làm cho cả mái tóc đen có thêm vài điểm trắng.



Lưng Lâm Gia Duệ thẳng tắp, tay nắm cán ô trở nên trắng bệch. Nhưng mùi rượu trên người cậu đã nhạt. Cơ thể cậu lần nữa bị lí trí chi phối, thúc giục chính mình xoay người, từng bước đi về phía trước.



Cậu đã từng thấy bóng dáng rời đi dứt khoát của Lâm Dịch.



Vậy nên lúc này, đổi thành cậu xoay người đi trước.



Lâm Gia Duệ không lái xe, tự mình chậm rãi thong thả về khách sạn, cũng may trí nhớ cậu tốt, không bị lạc đường ở thành phố xa lạ. Trở lại phòng khi trời đã khuya, cậu vừa gặp người kia, đã cảm thấy kiệt sức, vừa ngả đầu liền ngủ say.



Ngày thứ hai tuyết dừng trời trong, lại là ngày đẹp trời.



Lâm Gia Duệ hôm trước bị lạnh, sáng mở vali lấy quần áo dày ra mặc, che thật kín mới tiếp tục công việc. Có thể trận tuyết đầu mùa mang đến vận khí tốt, mấy ngày tiếp theo bọn họ chọn được một người mới không tồi. Là một cô gái vừa qua hai mươi, khuôn mặt không tính xinh đẹp, nhưng thắng ở chỗ đặc biệt, lúc không cười thì bình thường, nhưng vừa cười một cái lộ ra lúm đống tiền, ngọt ngào chết người.



Tuy nam diễn viên còn chưa tìm ra, nhưng có thu hoạch xíu xiu thế này, coi như không uổng công chuyến đi.
Không ngờ tay vừa chạm vào, đã nghe Lâm Gia Duệ cao giọng: “Anh ba.”



Cậu dời mắt khỏi quyển sách, trên mặt không có vẻ gì đặc biệt, chỉ lặp lời lời nói lúc trước: “Dù là em mượn.”



Lâm Gia Văn vội rụt tay về, trong lòng nói thầm: vừa rồi lúc giới thiệu bạn gái, Lâm Gia Duệ không có phản ứng lớn như vậym sao vừa mới phá ô, chả nhẽ cái ô này còn có mị lực hơn cả mĩ nữ?



Không quá mấy ngày, Lâm Gia Duệ gặp mặt vị mĩ nữ kia. Nhưng hai người tính cách không hợp, chỉ ăn bữa cơm, không thêm gì nữa. Vừa lúc nam chính cho bộ điện ảnh mới đã tìm được, Lâm Gia Duệ không để ý tới chuyện này nữa, đem hết tâm tư vùi vào công việc.



Cậu lần này quay phim tình cảm, chẳng sợ phá hỏng danh tiếng của mình, chỉ sợ lãng phí kịch bản và diễn viên, cho nên trên phương diện chuẩn bị hết sức công phu, yêu cầu đã tốt nay còn tốt hơn, kịch bản sửa đi sửa lại không biết bao lần, khiến biên kịch vừa thấy cậu liền đau đầu.



Hôm nay Lâm Gia Duệ ở trong phòng cùng biên kịch thảo luận kịch bản, thì chuông điện thoại vang.



Cậu khi công tác lục thân không nhận, nhìn cũng không nhìn liền tắt, lại gọi tới, lại ấn tắt. Lại gọi, biên kịch nhìn không chịu được, nói: “Vẫn nghe trước đi, nói không chừng có việc gấp.”



Lâm Gia Duệ mở ra nhìn, phát hiện từ sáng tới giờ, có hơn mười cuộc, toàn bộ đều là chị hai và anh ba gọi đến.



Nếu chỉ một người tìm cậu thì thôi, đằng này những hai người…



Lâm Gia Duệ cảm thấy trầm xuống, đang muốn gọi lại, thì chị hai gọi đến, ở bên kia kêu lên: “Tiểu Duệ! Em cuối cùng cũng nghe.”



“Em đang bận công việc, không phát hiện hai người gọi đến. Làm sao vậy? Tìm em có việc?”



“Tiểu Duệ,” Giọng chị hai run rẩy, “Anh cả xảy ra chuyện.”