Đại Boss Cùng Tôi Vui Buồn
Chương 18 : Phiên ngoại huyết sắc lãng mạn . .
Ngày đăng: 03:22 22/04/20
Thay
đổi cách xưng hô vì bây giờ hai anh chị đã yêu nhau ^^
Mỗi ngày, đều mong muốn được ngủ thẳng đến khi mặt
trời lên cao, bên ngoài thời tiết nóng đến mức làm cho người ta muốn học Hậu
Nghệ bắn mặt trời…
Tôi soi gương, nhớ tới Tả San Hô từng nói “Trên lỗ tai
không có gì thì không phải phụ nữ”, bi ai phát hiện giới tính mình chưa được
xác định…
Bị kích động chạy đến thư phòng hỏi ý kiến người nào
đó.
“Ôi chao, anh không biết là em có khuyết điểm gì sao?”
Tôi cố ý buộc tóc lên, lộ ra cổ và lỗ tai, còn đặc biệt dụng tâm đeo chiếc vòng
cổ bảo thạch vô giá, hiệu quả làm bật lên chỗ trống trên lỗ tai.
Người nào đó đầu cũng không thèm nâng, nhìn chằm chằm
máy tính: “Thiếu đạo đức?”
máy tính: “Thiếu đạo đức?”
Tôi tức giận đến nổi trận lôi đình: “Quan Ứng Thư, anh
hãy nhìn em rồi trả lời!”
Hắn nghe lời ngẩng đầu, lấy đôi mắt đen mê chết người
không đền mạng xem xét tôi.
Tôi ngẩng đầu chờ đợi, chờ hắn miệng phun hoa sen.
Hắn làm ra vẻ giả vờ giả vịt thưởng thức nửa ngày,
phun ra một câu: “Vậy là thiếu mắt nhìn người.”
… Lệ tuôn = =
Tôi quay đầu chạy như điên, sao lại có người đả kích
người khác như thế?
Buổi tối lúc ngủ tôi vẫn còn canh cánh trong lòng,
cánh tay dài của hắn duỗi ra tôi liền lui sang bên cạnh. Tuy rằng giường đủ
cánh tay dài của hắn duỗi ra tôi liền lui sang bên cạnh. Tuy rằng giường đủ
lớn, tôi lui dần lui dần rồi cũng từ từ lăn xuống…
May mà hắn phản ứng kỳ nhanh, kịp thời tóm lấy.
Tôi bị cố định trong lòng hắn, muốn động cũng không
dám động, trong lòng nín thở, ồm ồm làm nũng: “Em thiếu nội tâm, thiếu đạo đức,
sao anh còn muốn ở cùng em? !”
Hắn không rên một tiếng, đôi bàn tay to sờ loạn khắp
nơi, từ trên lưng đến vành tai…
Sau đó là cảm giác lạnh như băng…
Tôi giật mình một cái vọt lên đứng trước gương, đó là
một đôi khuyên tai ruby, cùng với dây chuyền của tôi là trời sinh một đôi. Bảo
thạch hồng như máu, bên trong lấp lánh đầy màu sắc, chiếu vào cái gì thì cái đó
sẽ sáng lên, rõ ràng làm tổn hại mắt người khác.
Tôi “Khanh khách” cười rộ lên, bổ nhào vào trong lòng
hắn, hôn hắn mạnh một cái: “Em biết anh hiểu em nhất mà.”
Hắn gỡ khuyên tai xuống, không chút để ý hôn lên khối
thịt mềm mại phía dưới lỗ tai: “Sắc mặt em thay đổi thật nhanh.”