Đại Địa Chủ
Chương 157 : Hung thủ
Ngày đăng: 17:03 18/04/20
Sự tình cũng không vì Bồ gia suy sụp mà kết thúc.
Chân chính mở màn tinh phong huyết vũ mới vừa kéo ra.
Lúc này, Phó vương phủ.
Gần đây An Tử Nhiên đều rãnh rỗi ở trong Vương phủ, hai tửu lâu đạt được hiệu quả phi thường tốt, cho nên hắn dự định tại khu nam và khu bắc cũng mở một tửu lâu, hôm qua mới vừa để cho Cát Khiêm An và Chung Nguyệt khảo sát khu vực mở tửu lâu tốt nhất.
Cảm quan hắn đối với Chung Nguyệt kỳ thực không xấu.
Không ai quy định nàng không thể thích Phó Vô Thiên, huống chi đối với nam nhân có ân cứu mạng với mình, thật tình thích một người nam nhân, biết tin tức y thành thân nhất định là sẽ khổ sở, người bình thường cũng rất khó làm được chúc phúc người trong lòng, biểu hiện của Chung Nguyệt kỳ thực đã không tệ.
Bất quá An Tử Nhiên cũng không hy vọng vẫn có một người nữ nhân thích nam nhân của chính mình ở bên cạnh.
Cho nên kể từ sau khi biết Cát Khiêm An đối với Chung Nguyệt có ý, hắn một khi có cơ hội liền đem hai người bọn họ thấu cùng một chỗ, có thể chân chính sát ra lửa chính là tốt nhất.
“Vương phi, bên ngoài có một nha hoàn gọi là Thất Xảo nói muốn gặp ngài.”
Chu quản gia từ bên ngoài đi đến.
An Tử Nhiên ngẩng đầu, “Thất Xảo? Nàng có nói là có chuyện gì không?”
Chu quản gia trả lời: “Nàng nói Vương di nương có một chuyện rất quan trọng muốn nói cùng ngài, cho nên không thể không gặp ngài.”
“Ngươi cùng đi theo ta.”
An Tử Nhiên không do dự lâu lắm, kỳ thực hắn cũng có chuyện muốn hỏi Vương Tình Lam.
“Vương phi yên tâm, An Xảo Nga vui sướng không được bao lâu.”
Thanh âm Phó Vô Thiên mang theo một chút ý vị thâm trường.
Tinh quang trong con ngươi An Tử Nhiên thu lại, “Vương gia nói là bọn Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử?”
Tin tức trong cung hắn cũng nghe nói, từ sau khi Diễm phi mang thai, Sùng Minh đế đối với nàng sủng ái so với trước đây càng móc tim móc phổi, hầu như thứ gì tốt đều đưa đến trong Chiêu Tử cung, đồng thời phái năm mươi cung nữ và năm mươi thái giám, cùng với năm thái y đến Chiêu Tử cung tùy thời đợi lệnh.
Tình hình như thế chính là so với Trưởng Tôn Thiên Phượng năm đó mang thai trưởng tử cũng không được hưởng qua, khi đó Sùng Minh đế vẫn là sủng ái Trưởng Tôn Thiên Phương xinh đẹp như hoa, chính là bởi vì nàng là hoàng hậu của lão, nhưng để tâm lại so ra kém Diễm phi.
Bất quá Sùng Minh đế đối Diễm phi càng là sủng ái, cảm giác nguy cơ của những nữ nhân hậu cung kia lại càng mạnh.
Mấy tôn quý nương nương hậu cung kia đều là người nổi bật từ trong ba nghìn mỹ nhân tuyển chọn, mỗi một nữ nhân đều không thể khinh thường, bằng vào thủ đoạn vô khổng bất nhập* (lợi dụng tất cả mọi dịp) của các nàng, An Xảo Nga nửa tháng kế tiếp nhất định sẽ rất khó chịu.
Từ khi mang thai đến giờ đã qua hai tháng rưỡi, nữ nhân có thai ba tháng đầu rất dễ sanh non, cho nên muốn động thủ sẽ thừa cơ hội này.
“Được rồi, Vương gia, tin tức của Phương Quân Bình tra đến đâu rồi?”
Phó Vô Thiên cười, “Bản vương chính là muốn nói với ngươi chuyện này, đã tìm được Phương Quân Bình rồi, bất quá có người bảo hộ bên người nàng, hơn nữa phụ cận còn có người giám thị nàng, những người đó rất có thể là người của Vi Thuận Khánh.”
“Xem ra An Xảo Nga và Vi Thuận Khánh hợp tác cũng không phải hoàn toàn tín nhiệm đối phương, Phương Quân Bình ở lại Quân Tử thành kì thực là nhược điểm Vi Thuận Khánh dùng để khống chế An Xảo Nga.” An Tử Nhiên tự hỏi nói, “Vương gia, không bằng chúng ta bắt lại Phương Quân Bình?”
“Bản vương cũng đang có dự tính này.”
Một khi Phương Quân Bình thất tung (mất tích), Vi Thuận Khánh nhất định sẽ biết, tuy nói có thể sẽ đả thảo kinh xà, thế nhưng đối phương lại chắc chắn sẽ không đoán được là Phó Vương phủ làm, bởi vì hiện tại An Xảo Nga còn chưa biết An Tử Nhiên chính là Quận vương phi, mà Phó Vô Thiên và Vi Thuận Khánh cũng không có bất luận ân oán gì, Vi Thuận Khánh chỉ cho là có lẽ mẫu tộc của mấy vị hoàng tử làm.
Phó vương phủ chỉ cần nhìn bọn họ đấu đến đấu đi, ngồi làm ngư ông đắc lợi là được.