Đại Địa Chủ
Chương 158 : Gặp lại phương quân bình
Ngày đăng: 17:03 18/04/20
Khu nam là khu người không có bạc tập trung ở Quân Tử thành, cũng có thể gọi là xóm nghèo, ở đây người tam giáo cửu lưu (đủ loại hạng người) gì cũng đều có, bởi vậy cũng là địa phương hỗn loạn nhất Quân Tử thành.
Vốn dĩ với hoàng đô Quân Tử thành như vậy là không có khả năng tồn tại loại địa phương này, nhưng là bởi vì Sùng Minh đế đối với chính sự không để tâm lắm, dần dà tạo thành loại địa phương này, cũng may mặc dù là hỗn loạn một chút, thế nhưng khu vực này cũng là thuộc cấm vệ quân quản, cho nên chỉ cần không làm quá phận, cấm vệ quân cũng sẽ không nhúng tay, bởi vậy khu nam hỗn loạn cũng là địa phương ẩn thân tốt.
Phương Quân Bình liền ẩn thân nơi này.
Mặc dù có người sẽ nghĩ đến nàng có khả năng ở đây, nhưng là muốn từ chân lý tìm được bà cũng là một chuyện dễ dàng.
Sở dĩ đem bà nhốt ở khu nam, Vi Thuận Khánh rất yên tâm.
Sáng sớm hôm nay Phương Quân Bình trang điểm cho mình một chút liền chuẩn bị xuất môn.
Tên nam nhân phụng mệnh Vi Thuận Khánh đi theo bên người bà bảo hộ, kì thực là giám thị lập tức ngăn nàng lại, “Phương Quân Bình, ngươi đã quên chuyện tình quốc sư giao phó sao, không có việc gì thì ít đi ra ngoài, miễn cho bị người nhận ra.”
“Ta đương nhiên vẫn không quên, thế nhưng Quân Tử thành cũng không phải là quê hương của ta, ở đây người có thể nhận thức ta có thể có mấy người, quốc sư của các người không khỏi cũng quá cẩn thận rồi đi?”
Phương Quân Bình chỉ cảm thấy bọn họ có chút đại kinh tiểu quái* (quá ngạc nhiên trước những thứ không có gì là phi thường), tuy rằng bà biết An Tử Nhiên đã ở trong Quân Tử thành, thế nhưng lấy thân phận của hắn làm sao có thể chạy đến khu nam này, cho nên bà cảm thấy tỷ lệ bọn họ gặp phải nhỏ vô cùng.
Nam nhân mặt không chút thay đổi nói: “Cẩn thận chạy được vạn năm thuyền.”
Thời điểm nói câu này, trên mặt của hắn ta nhanh chóng hiện lên một tia không kiên nhẫn, từ lúc vừa mới bắt đầu hắn ta đối với nữ nhân này rất mất kiên nhẫn, tham lam, lòng hư vinh tràn đầy, nếu không phải còn muốn dùng bà để kiềm chế nữ nhi của bà, hắn ta đã sớm giết nữ nhân đáng ghét này rồi.
“Những lời này ngươi mỗi ngày đều nói, ngươi không phiền ta nghe đều thấy phiền.”
Lỗ tai của Phương Quân Bình đều nhanh sinh kén, tuy rằng bà rất hài lòng cuộc sống bây giờ, thế nhưng không có nghĩa là bà cam tâm tình nguyện bị hạn chế tự do, từ sau khi nữ nhi cùng quốc sư kia đạt thành hiệp nghị hợp tác, mỗi ngày bà đều bị ràng buộc ở bên trong tòa tiểu viện này, bị quản cái này cái kia, ngay cả xuất môn cũng không được phép.
Trước đây ở đại trạch An gia chưa từng bó tay bó chân như thế, thỉnh thoảng còn có thể xuất môn đi dạo một chút, mua một ít đồ vân vân.
Nam nhân bất vi sở động, “Ngươi không gây phiền toái cho ta ta cũng sẽ không nói.”
Phương Quân Bình xoay người trở lại trong phòng, không bao lâu liền cầm một cái mũ sa đi ra, “Nếu như ngươi lo lắng sẽ có người nhận ra ta, ta đội cái này cũng có thể đi.”
Viền mũ sa có lớp sa mỏng buông xuống đem mặt của bà hoàn toàn che khuất, chỉ cần không xốc lên là không ai nhận ra được.
Nam nhân nhíu mày, ngay lúc Phương Quân Bình cho là hắn ta sẽ đồng ý, biểu tình nam nhân đột nhiên lại trở nên kiên quyết, ném ra hai chữ không cho phép nghi ngờ.
Nhãn thần Phương Quân Bình lóe lên, trong lòng thiên nhân giao chiến, bà biết chuyện nữ nhi là Diễm phi không thể nói ra, đặc biệt không thể để cho An Tử Nhiên biết, thế nhưng không nói, hắn nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm bà và nữ nhi trộm bạc rời đi.
“Xảo Nga nó… quả thực đã thành thân rồi, bất quá hiện tại nó đang mang thai, không có tiện gặp người.”
“Không quan hệ, ta đi gặp nàng cũng giống nhau.”
“Không được!” Phương Quân Bình không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
“Vì sao?”
“Bởi vì… Bởi vì….”
An Tử Nhiên khinh thường cười, “Nếu như ngươi không nói ra, không bằng ta thay ngươi nói ra đi, bởi vì nữ nhi của ngươi chính là sủng phi của hoàng thượng, đúng không?”
Phương Quân Bình kinh ngạc trợn to hai mắt, “Làm sao mà ngươi biết được?”
“Ngươi chính mình nói.”
Lúc này Phương Quân Bình mới nhớ đến lúc trước nói lỡ miệng, lúc đó bà là nhất thời cấp bách, sợ bọn họ sẽ giết mình, cho nên mới đem thân phận của nữ nhi đến áp bọn họ, lúc này bà thấy hối hận rồi, nghĩ đến điều này, trái lại bà có chút lo lắng.
“Nếu như ngươi đã biết, ta cũng sẽ không lừa gạt các ngươi, không sai, nữ nhi của ta chính là sủng phi Diễm phi của hoàng thượng, ta nói nó mang thai cũng là sự thật, tốt nhất chính là các ngươi thả ta trở về, không thì nếu như nữ nhi của ta biết ta mất tích, các ngươi chính là không có kết cục tốt.”
Phương Quân Bình thay đổi vẻ khẩn trương lúc trước, có thể gọi là vô cùng đắc ý.
Đây là cảnh tượng bà đã tưởng tượng rất nhiều năm rồi, hiện tại rốt cuộc đã thành sự thật, vừa nghĩ đến như vậy, bà liền cảm giác bị bọn họ biết được cũng không phải chuyện gì xấu, vừa lúc có thể lợi dụng thân phận của nữ nhi áp bọn họ, dù sao An Tử Nhiên cũng chỉ là một thương nhân, dạ của thương nhân có thể lật được bao nhiêu sóng?
Phương Quân Bình chưa từng nghĩ qua, nếu như An Tử Nhiên và Phó Vô Thiên chỉ là thương nhân thông thường, vậy bọn họ là làm sao tìm được bà?
Khóe miệng An Tử Nhiên khó có được nhếch lên một nụ cười trêu chọc.
“Nhị di nương, ngươi biết ở đây là chỗ nào không?”
Phương Quân Bình không có nghe ra tia đùa cợt trong lời nói của hắn, nghe hắn nhắc mới biết được, bà nhớ tới kiến trúc lúc nãy vừa nhìn thấy xuyên qua khe cửa, điêu lan ngọc thế (tráng lệ), mỗi một chỗ tựa hồ đều lộ ra một tia đại khí, mặc dù nhãn giới của bà hạn hẹp, thế nhưng cũng biết nơi này cũng không phải trạch viện thông thường, bất quá trạch viện lớn hơn khí thế hơn thì thế nào, có thể khí thế hơn hoàng cung sao?