Đại Địa Chủ
Chương 371 : Nữ tử
Ngày đăng: 17:07 18/04/20
Khoa thi kết thúc, có người vui, cũng có người sầu.
Trạng Nguyên của khoa thi đầu tiên khi Phó Nguyên Phàm tại vị là Đào Trường Tùng từng đứng đầu trong kỳ thi Hội.
Đào Trường Tùng tính cách ôn hòa, nhìn nhận vấn đề rất toàn diện. Kỳ thi Đình, Đào Trường Tùng khi đối mặt với Phó Nguyên Phàm biểu hiện đáng giá thưởng thức, đối đáp trôi chảy, được Phó Nguyên Phàm khâm điểm Trạng Nguyên, nhậm chức ở Hình bộ.
Trác Hải Đường được khâm điểm Bảng Nhãn. Từ khi làm người phụ trách của An gia tửu lầu, hắn thập phần tiến tới, cũng gặp gỡ rất nhiều đại nhân vật, gặp mặt thánh thượng còn trấn định hơn Đào Trường Tùng.
Tuy rằng không phải Trạng Nguyên, nhưng nhờ quan hệ với Phó Vương phủ, tiền đồ của hắn có vẻ sẽ bình thản quang minh hơn Đào Trường Tùng. Một vài đại thần thậm chí lên ý tưởng thông qua hắn để nối quan hệ với Phó Vương phủ, không tiếc giới thiệu nữ nhi cho Trác Hải Đường.
“Thám Hoa là ai?”
An Tử Nhiên không hề bất ngờ với kết quả này. Hắn đã xem bài thi của Trác Hải Đường và Đào Trường Tùng. Bài thi của Đào Trường Tùng xác thật không tồi, không thẹn với đệ nhất danh, mà Trác Hải Đường cũng không kém. Trác Hải Đường mấy năm nay rất nỗ lực, bài thi của hắn kỳ thật có thể không phân cao thấp với Đào Trường Tùng, Bảng Nhãn cũng là danh xứng với thật.
Còn vị trí thứ ba, hắn nhớ rõ là Văn Thanh Vũ. Tướng mạo đẹp, bề ngoài có chút non trẻ, bản nhân hắn kỳ thật đã hơn hai mươi.
“Vương phi nhất định không thể tưởng được.”
An Tử Nhiên nhướn mày, xem ra không phải Văn Thanh Vũ.
“Văn Thanh Vũ đứng thứ 4, tuy rằng biểu hiện không tồi, nhưng Nguyên Phàm không thích đáp án của hắn, cho nên Thám Hoa là Nghê Khiêm.” Nghê Khiêm cũng là một ứng cử viên, kỳ thi Hội đứng thứ năm, ở kỳ thi Đình biểu hiện không tồi nên được đề danh Thám Hoa.
An Tử Nhiên trong đầu hiện lên hình ảnh lần thứ hai nhìn thấy Văn Thanh Vũ. Hắn lúc đó biểu hiện thật sự tự tin, một đống thí sinh vây quanh mà không có vẻ khiếp đảm, đĩnh đạc nói chuyện, nhìn ra được là người có ngạo khí.
Mục tiêu của Văn Thanh Vũ hẳn đứng đầu, nhưng thi Hội lại đứng thứ ba, kỳ thi Đình lại vô duyên với bảng vàng, đả kích có thể không nhỏ.
Hồi phủ được một ngày, Phó Vô Thiên liền đi thăm dò thế cục trong triều.
Từ khi vị đại thần cấu kết với Kim gia bị Phó Nguyên Phàm hái mũ cánh chuồn, một vài người tâm tư bất chính, ngo ngoe rục rịch lại yên lặng. Nơi đầu sóng ngọn gió, ai lên người nấy chết.
“Tổng phải biết hắn tiếp cận chúng ta với mục đích gì. Hơn nữa ta cảm thấy sắp có ‘chuyện tốt’ phát sinh.” An Tử Nhiên thuận miệng nói, ngữ khí lại nghe không ra vui sướng chờ mong ‘chuyện tốt’ này.
Cùng lúc đó, Văn Thanh Vũ bởi vì mục đích đã đạt tới, khóe miệng hơi hướng lên trên. Độ cung nhợt nhạt tỏ rõ hắn tâm tình rất tốt, nhàn nhã tản bộ trên đường. Quân Tử Thành ban đêm từ trước đến nay tương đối náo nhiệt. Người đi ngang qua ngẫu nhiên sẽ quay đầu lại nhìn vị công tử trẻ tuấn tiếu xinh đẹp.
Đi đến một ngõ nhỏ vắng người, Văn Thanh Vũ đột nhiên dừng lại, quay đầu lại nhìn thoáng qua đầu ngõ ngẫu nhiên có người đi qua.
“Theo ta lâu như vậy, các hạ có thể xuất hiện đi.” Ngữ khí mười phần khẳng định.
Một lát sau, một thân ảnh thanh lệ xuất hiện, ngược sáng, làm Văn Thanh Vũ không thấy mặt nàng, chỉ biết là nữ, hơn nữa diện mạo khả năng không tệ.
“Văn công tử quả nhiên không phải thế gia công tử bình thường, thật nhạy bén.”
Giọng nữ hàm chứa ý cười truyền tới, dễ dàng gọi ra tên hắn, hoặc là đã điều tra về hắn, hoặc là biết hắn, Văn Thanh Vũ cho rằng, vế trước tỷ lệ lớn hơn.
“Ngươi là ai? Vì sao theo dõi bản công tử?”
“Ta là ai không trọng yếu, quan trọng là, ta biết kế hoạch của Văn công tử. Ngươi muốn tiếp cận Phó Vô Thiên, ta đoán đúng không?”
Văn Thanh Vũ lạnh lùng nói, “Ta không rõ ngươi đang nói cái gì.”
Nữ tử không thèm để ý hắn giả ngu, nói thẳng: “Không rõ cũng không quan trọng, ta chỉ muốn nói, kế hoạch của ngươi không thể thực hiện được. Phó Vô Thiên và An Tử Nhiên không phải ngốc tử, mục đích của ngươi rõ ràng như vậy, họ kỳ thật đã sớm đã nhìn ra. Ngươi nếu muốn đạt tới mục đích, trừ phi hợp tác với ta.”
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Văn Thanh Vũ đã tin tưởng, nhưng hắn sẽ không ngốc đi hợp tác với một người lai lịch không rõ.
Nữ tử chậm rãi ra khỏi bóng tối, một khuôn mặt lộ ra dưới ánh trăng nhàn nhạt, thanh lệ thoát tục. Giọng nói quỷ dị mềm nhẹ từ đôi môi mỏng thoát ra.
“Một người thống hận An Tử Nhiên.”