Đại Đường Song Long Truyện
Chương 728 : Ơn thành ra oán
Ngày đăng: 13:21 19/04/20
Khấu Trọng và Từ Tử Lăng đóng giả làm người thành tâm đi lễ chùa. Sau khi thông báo với trụ trì là Hoàng Sơn đại sư, hai gã được đưa tới một căn phòng độc lập yên tĩnh phía sau chùa, gặp Liễu Không đại sư đang tĩnh toạ tham thiền.
Khấu Trọng và Từ Tử Lăng nhẹ nhàng ngồi xuống đệm cỏ. Liễu Không đại sư mở mắt, mỉm cười nói:
- Cuối cùng các vị đã tới!
Khấu Trọng tóm tắt tình hình để Liễu Không đại sư nắm được toàn cục rồi nói:
- Kẻ khó đối phó nhất bây giờ là Thạch Chi Hiên. Vì tiểu Lăng có quan hệ phức tạp với lão khiến bọn ta không thể độc ác dồn lão vào chỗ chết, thế nhưng trước mắt đây là cách duy nhất có thể làm.
Ánh mắt Liễu Không đại sư chớp động, tràn đầy trí tuệ và thiền cơ của Phật pháp, ông gật đầu nói:
- Đó chắc chắn không phải là cách hay. Với công lực của hai vị thí chủ hiện nay thì dù là đơn đả độc đấu với lão cũng rất có thể ngang sức, nhưng nếu muốn ép lão vào chỗ chết e rằng có thêm cả lão nạp giúp sức cũng chưa chắc đã được.
Từ Tử Lăng nói:
- Trước khi giết Triệu Đức Ngôn mà muốn giấu diếm Thạch Chi Hiên đã không dễ dàng rồi. Sau khi giết hắn thì với tài trí của mình chắc chắn Thạch Chi Hiên sẽ từ các dấu vết đoán ra được bí mật của chúng ta, lúc đó hậu quả sẽ khó lường.
Liễu Không đại sư điềm đạm nói:
- Thạch Chi Hiên tuyệt đối không để cho Lý Thế Dân trở thành bá chủ thống nhất thiên hạ vì như vậy Ma môn đã thua hoàn toàn. Ngược lại, nếu Khấu thí chủ giành được thiên hạ thì lão ta có thể tạm thời nhẫn nhịn, mưu đồ đợi thời cơ vùng lên vì nếu thiếu soái đánh đổ Đại Đường thì Thạch Chi Hiên sẽ cho rằng Phật môn chúng ta cũng là những kẻ thất bại.
Khấu Trọng khổ sở nói:
- Vậy phải làm thế nào đây?
Liễu Không thấp giọng niệm phật hiệu:
- Chỉ có duy nhất một người có thể thay đổi được Thạch Chi Hiên, các vị chắc chắn đã biết ta nhắc tới ai rồi?
Từ Tử Lăng chấn động:
- Thanh Tuyền!
Khấu Trọng nhíu mày nói:
- Tiểu Lăng không muốn kéo Thanh Tuyền vào việc này, sợ làm nàng khó xử.
Liễu Không lại niệm Phật hiệu rồi nhẹ nhàng nói:
- Xin hai vị tạm thời gác việc đối phó với Thạch Chi Hiên sang một bên. Trong vòng mười ngày nữa, Phi Huyên sẽ đến Trường An, có lẽ sẽ có cách giải quyết.
Rồi ông nhắm mắt chắp tay thi lễ.
Khấu Trọng và Từ Tử Lăng cũng chắp tay trả lễ vị thánh tăng đức hạnh này rồi lặng lẽ rời khỏi.
o0o
Khấu Trọng đẩy cửa tiến vào. Trầm Lạc Nhạn đang nhàn nhã ngả người trên ghế chăm chú đọc sách liền bị giật mình đứng bật dậy, ôm ngực tức giận nói:
- Sao không gõ ám hiệu trước, muốn doạ chết người ta à?
Khấu Trọng như không hề để ý, gã ngồi xuống một chiếc ghế khác, mỉm cười nói:
- Làm như vậy là thừa thãi. Cái phủ tướng quân này của nàng bảo vệ lỏng lẻo, chỉ cần biết khinh công một chút là chẳng ai phát hiện được. Ngay đến tỳ nữ cũng chẳng thấy một mống nào.
Rồi gã tiện tay tháo mặt nạ ra.
Trầm Lạc Nhạn hậm hực nói:
- Vì ta muốn giúp Khấu đại gia ngươi tiện gặp người tình nên mới điều hết người hầu đi chỗ khác. Người ta có lòng tốt như vậy mà ngươi còn chê là phòng vệ không đủ.
Khấu Trọng gật đầu nói:
- Vô đao thắng hữu đao, mà cũng có thể gọi là lấy hư thắng thực.
Trầm Lạc Nhạn bật cười:
- Thiếu soái sao lại mất hết cả hồn phách như vậy, toàn nói lung tung? Số gia tướng bảo vệ cái nhà nhỏ này tuy không nhiều nhưng đều là những cao thủ đã theo ta từ khi còn trong quân Ngõa Cương, về võ công, kinh nghiệm, lòng trung thành đều không có vấn đề gì, ngươi cứ yên tâm.
Nói xong, Trầm Lạc Nhạn đứng dậy nói:
Từ Tử Lăng nói:
- Ta đang nghĩ đến số hoả khí kia. Kiều Công Sơn và Nhĩ Văn Hoán chắc là những kẻ biết rõ tình hình. Nếu phương pháp này có thể thành công thì chúng ta vừa có thể biết được chỗ giấu hoả khí, mà cũng không sợ bị kẻ địch biết mà mang hoả khí giấu đi nơi khác. Ít nhất chúng ta cũng có thể luôn luôn giám sát tình hình của số hoả khí này, việc đó đối với chúng ta vô cùng có lợi.
Bạt Phong Hàn thẳng thắn nói:
- Kiều Công Sơn và Nhĩ Văn Hoán có gì ghê gớm chứ, chỉ cần có kế hoạch và hoàn cảnh thích hợp thôi. Điều quan trọng nhất là sau khi bọn chúng tỉnh lại phải không nghi ngờ gì. Ta có thể đảm bảo tất cả đều ổn.
Đoạn gã nhíu mày nói:
- Nếu chúng ta tiêu huỷ hết số hoả khí đó thì sẽ càng phát sinh nhiều vấn đề. Lý Kiến Thành nhất định sẽ sinh lòng cảnh giác, như vậy sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến kế hoạch của chúng ta. Còn có một vấn đề lớn hơn nữa, chính là Thạch Chi Hiên. Người khác có thể không biết là do chúng ta làm nhưng lão nhất định sẽ suy nghĩ theo hướng này, nói không chừng từ đó lão sẽ khám phá ra mối quan hệ bạn bè giữa chúng ta và Lý Thế Dân mất.
Từ Tử Lăng nói:
- Về mặt này tạm thời không cần lo lắng, đầu tiên vẫn phải làm rõ xem hoả khí được giấu ở đâu đã.
Bạt Phong Hàn vui vẻ nói:
- Chỉ cần có tin tức tình báo chính xác, tối nay ta có thể ẩn nấp trong cái tổ ấm áp của chúng, đợi bọn chúng trở về rồi tiếp đãi chúng tử tế.
Từ Tử Lăng nói:
- Tốt nhất cho ta mấy ngày để điều tra rõ ràng. Nhĩ Văn Hoán có vẻ dễ nuốt hơn một chút, cứ lấy hắn làm mục tiêu đi.
Bạt Phong Hàn nói:
- Hoặc là căn bản không cần mạo hiểm như vậy. Hoả khí rất có khả năng được giấu ở trong Hợp Xương Long ở Tây Thị. Trước nay Dương Văn Can vẫn có quan hệ mật thiết với Lý Kiến Thành, chỉ cần giả vẻ bất ngờ có hỏa hoạn thì có thể cháy lan đến đó, đến lúc ấy thế nào cũng nổ tưng bừng, chúng ta chỉ cần đứng một bên mà ngắm thôi.
Từ Tử Lăng bật cười nói:
- Chiêu số dùng hoả công hoả của huynh quả là tuyệt diệu, nhưng như vậy càng phải điều tra rõ ràng để tránh sai sót.
Bạt Phong Hàn nói:
- Còn nửa tháng nữa thì Lý Thế Dân sẽ trở về Trường An, đến lúc đó Kiến Thành và Nguyên Cát sẽ cảnh giác hơn rất nhiều. Tốt nhất là chúng ta chuẩn bị kỹ luôn trong thời gian này đi.
Từ Tử Lăng nói:
- Điều này là đương nhiên.Vậy tối nay Phong Hàn huynh có dự định gì không?
Bạt Phong Hàn nói:
- Tối qua nhờ theo dõi lão Trì nên chúng ta tránh được tai nạn. Tối nay ta vẫn định âm thầm theo sau lưng hắn, xem hắn đi gặp những ai, nói những chuyện gì. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng mà, đúng không?
Lúc này Lôi Cửu Chỉ bước vào báo cáo:
- Bùi Tịch và Ôn Ngạn Bác đã đến rồi, đang cùng với Phúc Vinh gia và Thân gia của chúng ta nghiên cứu bàn bạc về việc kinh doanh tiền trang. Cho dù trong tương lai việc chính trị có thay đổi thế nào thì hoạt động kinh doanh này sẽ càng ngày càng phát triển, hơn nữa còn trở thành triều đình và thương nhân hợp tác kinh doanh nữa.
Từ Tử Lăng hỏi:
- Còn Hồ Tiểu Tiên đâu?
Lôi Cửu Chỉ nói:
- Nàng ta vừa mới rời khỏi. Nghe Phúc Vinh gia nói trong thời gian ngắn Hồ Phật chỉ có thể xoay sở được khoảng năm vạn lượng hoàng kim cho nên mới sai Hồ Tiểu Tiên đến đây dùng lời ngon ngọt dỗ dành Phúc Vinh gia của chúng ta để ngài ứng trước cho ông ta năm vạn lượng hoàng kim còn lại, sau đó sẽ hoàn trả không tính lãi. Phúc Vinh gia của chúng ta đã vỗ ngực đồng ý rồi. Con bà nó chứ, tên tiểu tử này say đắm nữ sắc mà quên mất trong tay chúng ta nào có nhiều ngân lượng đến như vậy.
Bạt Phong Hàn cười nói:
- Không phải hắn quên mà là phải làm ra vẻ rộng rãi trước mặt mỹ nhân mà thôi.
Từ Tử Lăng đau đầu nói:
- Làm thế nào mới được bây giờ?
Lôi Cửu Chỉ cười nói:
- Chỉ có duy nhất một cách, đó là thắng năm vạn lượng đó từ đổ trường Lục Phúc về mà thôi. Ha ha!
(