Đại Đường Tiểu Lang Trung
Chương 68 : Bào chế dược liệu
Ngày đăng: 14:16 18/04/20
Tả Thiếu Dương dẫn Miêu Bội Lan khỏi ngõa thị, nói với nàng:
- Thuốc ở đây không hợp nhu cầu, ta phải tự gia công mới được, muội về trước đi, ngày kia ta cùng cha ta tới Mai Thôn khám bệnh, mai không được rồi, để lâu cũng không tốt cho mắt của Nhị Tử, vậy đi, nếu như mai muội vào thành tới chỗ ta, ta đưa thuốc cho.
Miêu Bội Lan cám ơn, mang gùi về.
Tả Thiếu Dương về nhà thì thấy Đại Đậu và Đậu Hoa đang ngồi ở ngưỡng cửa chơi, tay chân lấm lem bẩn thỉu cười khanh khách vang nhà, thầm nghĩ trẻ con thời xưa sức khỏe tốt, thời hiện đại nuôi trẻ con bây giờ thiếu điều cho vào phòng vô trùng rồi, vậy mà vẫn cứ bệnh tật suốt.
Mẹ và tỷ tỷ đang ở bếp làm thức ăn, cha cùng Hầu Phổ ngồi ở đại sảnh trò chuyện, thấy còn một khoảng thời gian nữa mới ăn cơm, Tả Thiếu Dương nói:
- Cha, con muốn điều chế một loại thuốc.
Tả Quý ngớ ra, đột nhiên đi ra chợ một chuyến lại muốn điều chế thuốc:
- Thuốc gì?
- Con phát hiện ra băng sa ở ngõa thị rất thô, không thể dùng được trong số trường hợp, còn cả vài loại thuốc từ khoáng vật nữa, đều quá to, Đổng Mập nói nếu làm được thứ mịn hơn thì ông ta sẽ mua.
Hầu Phổ hứng thủ hỏi:
- Sao đệ biết cách điều chế, hiệu thuốc còn không biết mà.
- Kết quả ra sao rồi?
- Đại khái là hoàn thành một nửa rồi, đang làm khô, tối còn cần nghiền nữa, kết quả cuối cùng thì mai mới biết.
Chuyện lão thần tiên kia dạy cho nhi tử mình đủ thứ kỳ quái Tả Quý đã không còn lạ nữa rồi, ông cũng không cần biết Tả Thiếu Dương làm thế nào, già rồi, học chẳng được nhiều như vậy, con mình có bản lĩnh là tốt, nên ung dung ngồi đợi kết quả, dù sao thuốc kim thạch không đắt, làm hỏng chỉ tốn công thôi chứ không sợ.
Mặt trời đã xuống núi, cơm nước cũng đặt lên bàn, Tả Quý bảo:
- Rửa mặt đi rồi ra ăn cơm.
Nói rồi đi tới trước bàn cũng, phủi sạch bụi bặm, cung kính dâng một nén hương mới vào bàn.
Những người khác cũng lần lượt đi dâng hương rồi ngồi vào cái bàn tròn nhỏ, Tả Quý ngồi ở chính vị, Hầu Phổ bên trái, Tả Thiếu Dương bên phải, sau đó là Lương thị và Hồi Hương ngồi ở vị trí xoay lưng ra cửa, đây là vị trí thấp kém nhất trong bàn rồi, quy củ này tuy về sau nhà bình thường không còn dùng nữa, nhưng ở các sự kiện trang nghiêm vẫn áp dụng, thế nên Tả Thiếu Dương không lạ gì cả. Hầu Phổ ngồi vị trí bên trái chính vị là vị trí quan trọng thứ hai, nếu ở nhà đại hộ, Tô Xán còn biết bàn tiệc chính không có chỗ cho nữ nhân.
Nhà Hầu Phổ sang chúc Tết, mang theo một miếng thịt lợn, nửa túi gạo và một bầu rượu. Lương thị lấy thịt dê tế tổ đêm ba mươi chiêu đãi nữ tế, thịt trâu và bánh Tết thì để nữ tế mang về đáp lễ. Trên bàn cơm có thịt dê và thịt lợn do Hầu Phổ mang tới, ít nhất có hai món thịt, làm ra được một món canh, một món xào, làm Đại Đậu và Đậu Hoa cứ nuốt nước bọt liên hồi. Đối với trẻ con nhà nghèo mà nói, suốt cả năm trừ năm mới ra có khi không lần nào thấy thịt nữa, cho nên chúng mới thích Tết.
Nữ tế tới chúc Tết, mang theo rượu thịt, không thể nào để nữ tế tôn tử ăn bánh bao đen với vỏ dâu được, nên Lương thị cắn răng đem nửa túi gạo ra, thêm một bát bột mì đen, nấu thành cháo bột mì. Múc cho hai đứa bé mỗi đứa một bát to, rưới nước thịt xào lên, bên trên cho hai miếng thịt to nhất, hai đứa bé reo hò ầm trời bê bát chạy ra ngưỡng cửa ngồi ăn.
Tả Thiếu Dương biết trẻ con không thích ngồi ăn với người lớn, cha y thì nhiều quy củ, nên cũng kệ, cho chúng thoải mái.