Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu!

Chương 38 : Đi khám thai thôi em!

Ngày đăng: 15:28 18/04/20


Giám đốc Phân giai đoạn này bận bịu với chuyến đi học hỏi ở Canada, nửa năm. Ít ai biết được, người âm thầm bày ra việc này, chính là Phó Tổng.



Một buổi sáng chủ nhật đẹp trời, chim chóc ríu rít, Trương Ngọc Uyển Nhi nhìn hai gò hồng đào của mình mà phát ngượng, nhờ mẹ tu bổ một tháng, giờ trông...đúng là béo mập tròn mẩy.



-"Mẹ à, con ngại lắm, giờ con biết mặc áo quần gì đây?"



-"Cái váy xanh diệp lục mẹ mua đấy, mặc vào!"



-"Nhưng...nhưng..."



-"Nhưng nhị gì, mặc nhanh cho tôi nhờ!"



Mặc dù không thích lắm, nhưng vẫn không dám cãi mẹ à, đành phải chui vào nhà tắm thay đồ.



-"Cái gì, bé ngốc này, con bỏ cái áo khoác ngoài ra mau!"



-"Dạ?"



-"Bỏ áo ngoài..."



-"Không...không mẹ ơi, xấu hổ lắm..."



-"Trời ơi xấu hổ cái nỗi gì, điểm quyến rũ nhất của người phụ nữ mà con, cả tháng nay mất công ăn móng giò hầm đu đủ làm gì? Bỏ ra ẹ!"



Ngượng chết mất, đã nghe lời rồi mà mẹ yêu quý của cô còn cố đẩy chúng lên...



-"Thanh xuân là đây chứ đâu, mi không biết chứ ngày xưa ba mi trăng hoa khắp chốn, mẹ mày mà không áp dụng chiêu ngực đằng trước mông theo sau tấn công hàng ngày thì có mà giờ nhà chắc mấy tiểu tam rồi, các con cũng ra đường hết ý à..."



Vâng, mẹ đúng là cao thủ số một nha.



-"Xuống nhà làm đẹp uốn xoăn xoăn rồi búi ẹ nào!"



-"Thôi mẹ ạ, thôi con buộc tóc được rồi..."



-"Quê chết, đi xem mắt thế thì xấu hổ cả mẹ luôn ấy!"



Điều 6: Vợ không được động hóa chất vào mái tóc, tóc phải để đen dài suôn mượt tự nhiên như bây giờ.



Nhi lưỡng lự, nhớ lại điều khoản nào đó...rồi tự nhiên ấp úng, chẳng biết nói thế nào.



-"Con...cậu...con..."



-"Kệ nó, mẹ bảo kê, đi đi..."



Thôi, thà trái ý cậu còn hơn cãi lời mẹ, đành đi xuống.



......



......



CL Restaurant, không hổ danh là nhà hàng sang trọng bậc nhất khu vực. Đồ ăn giá khiến người ta hoa mắt, nhưng nó vẫn rất đông, khách hàng muốn có chỗ phải đặt trước mấy ngày. Nổi tiếng không chỉ vì hoa lệ, mà còn bởi vì thức ăn ở đây là thực phẩm sạch nhất, tươi ngon nhất được cung cấp trực tiếp từ nông trại của CL Group.



Chiếc bàn ở gần cửa sổ, Phó Tổng đang dùng bữa trưa với người yêu.



-"Thức ăn tốt chứ?"



Ngọc Nhi nũng nịu.



-"Ngon lắm!"



-"Cố ăn nhiều, em còn đang ốm lắm!"



Cô khẽ cười, anh dặn dò xong lại tập trung ăn uống.



-"Công việc ổn không anh?"



-"Ổn!"



-"Mọi thứ tốt chứ, nhân viên nghe lời anh chứ?"



-"Tốt!"



Cái gì mà tốt, bọn nhân viên CL, toàn bọn không biết trước biết sau, khi nào cô về làm dâu, cô sẽ chỉnh, chỉnh, chỉnh lại hết một thể. Ngứa hết cả mắt.



-"Anh yêu dạo này hơi gầy đó!"



-"Anh bình thường..."




-"À, không có gì..."



-"Buồn gì thế cậu, phải vui lên chứ!"



Là mày gợi chuyện trước đấy nhé!



-"À, thì cũng hơi buồn thật...Ngọc Nhi chê tao kém cỏi..."



-"Ặc, cậu mà kém cỏi thì ai giỏi nữa..."



-"Cô ấy chê tao không biết hôn, hôn kém."



Cậu hôn đâu có kém nhỉ? Rõ ràng là...Nhi nghĩ lại mấy lần...lại bừng hết cả người.



-"Giờ tao mà không tập hôn khéo Ngọc Nhi bỏ theo người khác mất, mà chẳng có ai giúp tao cả..."



Nhìn đại thiếu gia khổ sở đập đầu vào gấu bông, vò tóc vò tai, mặt buồn gần như phát khóc, lòng thương của Trương Ngọc Uyển Nhi trỗi dậy, cô nói nhỏ.



-"Em giúp!"



-"Thật á?"



Thế Hiển như mở cờ trong bụng, cậu trả vờ mở điện thoại, vào mạng search các kiểu hôn, rồi làm như nghiên cứu kĩ càng lắm, nói rất đoàng hoàng.



-"Hôm nay thực hành kiểu này đi..."



-"Dạ?"



Chưa kịp phản ứng thì đã bị cậu ép lên người, có cái gì đó mềm mại bao phủ lên cánh môi, môi cậu chậm rãi nhâm nhi, cắn nhẹ, có cảm giác ấm áp, ngọt ngào, nóng bỏng, đầu óc như bay bổng phương nào, xương cốt cũng có cảm giác lâng lâng.



Nhi càng ngày càng đỏ mặt, vội vã cắn cậu rồi nhân cơ hội đẩy ra, kéo chăn trùm kín người rồi nói một mạch.



-"Cậu, cậu hôn giỏi lắm rồi, thôi không cần tập nữa đâu...có gì em bảo cô Ngọc Nhi cho, em bảo tình cảm của cậu là thật lòng, bảo cô ấy không bỏ cậu..."



Ai đó nheo mắt, cười như không cười.



*****



-"Anh, cho em viên thuốc ngủ!"



-"Cô làm gì vậy? Đừng nghĩ bậy..."



-"Anh hâm à, muốn úp sọt trai yêu nhà em thôi!"



Người đầu dây cười ha hả.



-"Tưởng cô tự tin về thân hình bốc lửa của mình lắm cơ mà!"



-"Vâng, giờ thì hết rồi, Hoàng Thế Hiển hình như không phải đàn ông hay sao...mà chắc tại vẫn vấn vương con nhỏ đó..."



-"Cô cũng khổ ghê nhỉ?"



-"Dạ, yêu nhau tần ấy thời gian rồi em còn chưa được hôn đây này!"



-"Hả?"



-"Thương em chưa? Thôi gửi cho em mấy viên vào, liều mạnh nhé!"



-"Trời ơi cổ hủ quá, ai dùng thuốc đó bây giờ..."



-"Thế dùng thuốc gì?"



-"Xuân dược...nghe thấy bao giờ chưa?"



Mắt Ngọc Nhi sáng lên, cô hỏi tới tấp.



-"Tưởng chỉ trong phim thôi, có ngoài đời á?"



-"Anh cô là bác sĩ để làm gì hả? Mà cô không nhớ gì à, lần trước chính cô cho người yêu anh uống thuốc đó mà. Tý chuyển cho cô!"



-"Trời anh đưa thuốc gì thì em bỏ vào nước của nó, để ý đâu. Yêu anh quá, chuyển nhanh nhé!"



-"Không có gì, coi như cảm ơn cô vì vụ người yêu của anh luôn...mà nghe anh dặn này..."



Cô nghe chăm chú, rồi khóe môi bất giác cười. Hoàng Thế Hiển, đợt này anh chạy đâu cho thoát!!!