Đại Thú Tân Nương

Chương 32 : "Viên phòng" là gì?

Ngày đăng: 19:24 19/04/20


Từ Liễu Thanh uống trà Vân La kính mẹ chồng, tự nhiên liền coi nàng như con dâu, lại thấy nàng không mang theo nha hoàn để sai bảo, mà Trầm Ngư Lạc Nhạn, Bế Nguyệt Tu Hoa đều là do Từ Liễu Thanh một tay dạy dỗ, Bế Nguyệt đã cấp cho Dương Mạc Tuyền, Lăng Tử Nhan lại có hai nha hoàn, Lạc Nhạn tính tình hấp tấp vội vàng, trong mắt không biết phân biệt lớn nhỏ, đi theo Lăng Tử Nhan còn đỡ, nếu để hầu hạ Vân La thì sợ là mỗi ngày đều bị trách phạt, Trầm Ngư xử sự trầm ổn, lại ít nói, hầu hạ Vân La là tốt nhất, liền đem Trầm Ngư cho Vân La.



Lăng Tử Hạo cùng Vân La tân hôn vui vẻ, thấy việc rời nhà trốn đi đã ổn thoả, liền mang theo Vân La lui xuống trước.



Tỷ đệ Lăng Viễn Sương cùng Lăng Viễn Kiếm gặp lại nhau, tự nhiên cũng có nhiều điều muốn nói, liền đi đến thư phòng.



Bên này Từ Liễu Thanh thấy thần sắc Dương Mạc Tuyền có phần ảm đạm, biết trong lòng nàng mất mát, liền cùng nàng đi tới hoa viên, Lăng Tử Nhan lẽo đẽo theo sau.



Chọn một cái ghế đá ngồi xuống, Từ Liễu Thanh mới nói: “Ta biết trong lòng Mạc Tuyền khẳng định có uỷ khuất, chỉ là ván đã đóng thuyền, hy vọng con không cần bận tâm quá làm gì.”



Dương Mạc Tuyền vội vàng nói: “Nương đừng lo cho Mạc Tuyền, Mạc Tuyền không có việc gì, chỉ cần tướng công thích là tốt rồi.”



Từ Liễu Thanh vỗ vỗ tay nàng, lại an ủi nói: “Chỉ sợ chuyện viên phòng còn phải thư thả một thời gian, dù sao chân con bị thương còn chưa khỏi hẳn, không vội.”



Dương Mạc Tuyền lập tức đỏ mặt cúi đầu.



Lăng Tử Nhan lại vẻ mặt tò mò hỏi: “Nương, viên phòng là gì?”



Từ Liễu Thanh trừng mắt liếc nàng: “Tiểu hài tử không nên hỏi nhiều như vậy, chờ khi con xuất giá thì nương sẽ nói cho con.”



Lăng Tử Nhan kinh ngạc, bất quá cũng ẩn ẩn đoán được, nương nói “viên phòng” cùng tẩu tẩu nói “động phòng” hẳn là cùng một việc, hơn nữa cũng liên quan tới ca ca.



Từ Liễu Thanh lại nói: “Nhan nhi, ca ca con đã trở lại rồi, về sau không được ngủ lại phòng tẩu tẩu nữa.”



Lăng Tử Nhan nhíu mày hỏi: “Vì sao?”



Từ Liễu Thanh quát lớn: “Không nên thắc mắc nhiều vậy làm gì!” Lại nói với Dương Mạc Tuyền: “Con về nghỉ ngơi trước đi, Thái Hậu đến đây, sợ là sẽ ở lại thấy ngày.”



Lăng Tử Nhan dìu Dương Mạc Tuyền trở về phòng, ở lại một buổi chiều, Từ Liễu Thanh đã nói là không cho phép nàng ngủ lại nữa, nên đành trở về phòng mình.


Lăng Tử Nhan xấu hổ đến mức ngay cả đầu cũng đều cúi thấp.



Liễu Thuý Vân cười nói: “Công tử lại hỏi một việc nữa, chỉ sợ năm mươi lượng bạc kia không đủ a, hơn nữa chuyện này cũng chỉ ta biết, ngay cả mẫu thân ngươi cũng chưa chắc biết.”



Lăng Tử Nhan vội vàng nói Lạc Nhạn: “Lấy một trăm lượng bạc cấp Liễu ma ma.”



Liễu Thuý Vân nhận bạc, lại cùng Lăng Tử Nhan thì thầm một phen.



Lăng Tử Nhan nghe xong, mặc dù vẻ mặt vẫn có nét thẹn thùng nhưng lại có hơn vài phần vui sướng, nói: “Đa tạ đã chỉ giáo.” Sau đó mang theo Lạc Nhạn rời đi.



Liễu Thuý Vân nhìn số ngân lượng trên tay, thầm nghĩ, chỉ tuỳ tiện nói mấy câu mà đã được một trăm năm mươi lượng bạc, vị tiểu thư này xuất thủ thật đúng là hào phóng a. May mắn lúc lão nương còn trẻ đã từng tiếp đãi qua một nữ nhân nản lòng với tình yêu không được đền đáp, bằng không chắc đã vuột mất món buôn bán lời tới một trăm lượng này.



***



Lạc Nhạn đợi mãi từ lúc ở Thuý Vân Các về đến tận Lăng phủ mà Lăng Tử Nhan cũng chưa chịu nói cho nàng biết “viên phòng” là cái gì, cái này bảo nàng mở miệng như thế nào đây?



Đi tới cửa sau không khoá mà chỉ khép hờ, hai người chuẩn bị từ cửa sau lén vào, sao biết vừa đẩy ra đã thấy một đoàn người đi qua, bị doạ sợ liền vội vàng thối lui sang một bên, nguyên lai vì Thái Hậu vào phủ, Lăng Viễn Kiếm muốn đảm bảo an toàn nên mới gia tăng nhân thủ tuần tra ban đêm.



Đoàn người đi qua, Lăng Tử Nhan và Lạc Nhạn mới vào cửa.



Lăng Tử Nhan đứng ở trước cửa viện do dự một phen, trở về phòng hay đi tìm tẩu tẩu? Nhớ tới những gì Liễu ma ma nói, mặt lại đỏ bừng nóng rực, vội vội vàng vàng chạy về phòng mình, sai Lạc Nhạn mang tới chậu nước lạnh, hất lên mặt, nhìn vào trong gương, vẫn hồng diễm vô cùng, càng là một đêm xuân mộng.



***



Lúc Dương Mạc Tuyền tỉnh dậy nhưng lại không thấy Lăng Tử Nhan, cảm thấy có chút kỳ quái, đổi lại là bình thường thì nàng đã sớm tới đây, hay bởi vì Lăng Tử Hạo đã trở lại nên nàng cũng bắt đầu kiêng dè? Mải miên man suy nghĩ mãi thì thấy Tu Hoa tới, nói Thái Hậu đang ở trong viện tử, phu nhân muốn nàng đi qua.



Dương Mạc Tuyền mang theo Bế Nguyệt hướng viện tử đi đến, tất cả mọi người đã ở đó, Lăng Tử Nhan cũng ở đấy, rõ ràng nàng thấy được mình nhưng lại trốn sau lưng Từ Liễu Thanh, trong lòng liền lấy làm kỳ quái.



_Hết chương 32_