Dẫn Linh Sư

Chương 18 :

Ngày đăng: 14:46 19/04/20


Bạch Diệc Trạch nhẹ nhàng thở ra một hơi, may mắn vì từ nãy tới giờ cậu vẫn luôn ở trong tư thế phòng bị cửu vĩ hồ. Nên ngay khi móng vuốt của cửu vĩ hồ sắp chạm tới người, Bạch Diệc Trạch đưa ra lựa chọn nhanh chóng, cậu lấy ra nốt số phù chú còn sót lại ra ngoài, một cái cũng không bỏ sót.



Cửu vĩ hồ hết sức kiêng kị với phù chú của Bạch Diệc Trạch, lập tức vận hành linh lực để ngăn cản. Ngay từ đầu nó đã bị phù chú của Bạch Diệc Trạch làm cho bị thương tích, nhưng vì không muốn để Bạch Diệc Trạch biết được, nên cửu vĩ hồ vẫn luôn cố gắng áp chế thương tích ở bên trong người lại.



Đang trong lúc dùng hết sức chống đỡ phù chú của Bạch Diệc Trạch,thì linh khí ở bên trong cơ thể của cửu vĩ hồ bỗng nhiên không thể khống chế được mà lại còn có xu hướng dâng lên cuồn cuộn, trước mắt đột nhiên tối sầm, rơi vào hôn mê.



Mắt thấy tất cả phù chú trên người đều đã mất đi tác dụng, dựa vào tu vi của cửu vĩ hồ chỉ sợ là không còn cách nào khác để áp chế nó nữa. Bạch Diệc Trạch cho rằng cái chết sắp tới gần, vào lúc cậu chuẩn bị nhắm mắt nghênh đón cái chết, thì một tiếng bịch vang lên, và sau đó là mọi uy áp cực lớn từ trên người của cửu vĩ hồ đột nhiên biến mất.



Bạch Diệc Trạch mở to mắt nhìn, tung tích của cửu vĩ hồ không thấy đâu, mà ngược lại, ở trên ngực của cậu đang có một con hồ ly nhỏ màu trắng đang đè lên.



Tiểu hồ ly toàn thân màu trắng, trừ bỏ thiếu đi tám cái đuôi thì chẳng khác nào là bản thu nhỏ của cửu vĩ hồ cả. Bộ lông trắng cuộn lại thành một cục đang che lên vị trí khuôn ngực của cậu, mà cậu thì chẳng hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.



Bạch Diệc Trạch đoán rằng đây chính là con tiểu hồ ly, và bộ dáng này chính là hình dáng của cửu vĩ hồ khi chưa tu luyện thành.



Thì ra phù chú của cậu không phải là hoàn toàn không có hiệu quả, Bạch Diệc Trạch mỉm cười, một tay nhấc tiểu hồ ly lên, còn một tay thì chống xuống mặt đất để đứng dậy.



Đợi tới khi tiểu hồ ly tỉnh táo lại thì mới hiểu ra, vốn bản thân nó đã bị chấn thương, sau đó lại vô duyên vô cớ bị ký kết khế ước, nên không biết có phải do vừa rồi bản thân sử dụng linh lực quá lớn để chống đỡ với phù chú của Bạch Diệc Trạch hay không, mà làm cho linh lực càng thêm bị ảnh hưởng, dẫn đến suy yếu nghiêm trọng.



“Ta còn tưởng ngươi lợi hại, ngay cả phù chú cũng không cách nào đối phó được với ngươi. Hóa ra nguyên nhân là lúc trước đã bị thương rồi”. Tình trạng lúc này đã đảo ngược tuyệt đối, Bạch Diệc Trạch áp đảo nên liền vênh váo ra mặt. Hiện tại cửu vĩ hồ đã bị thương phải biến trở về nguyên hình, rơi vào tay cậu. Vì thế mà giờ phút này nó có muốn trở thành khế ước thú hay không, tất cả đều là do cậu.



Vẻ mặt hồ ly trở nên tức giận, nhìn chằm chằm Bạch Diệc Trạch nói không nên lời. Nó cảm thấy hôm nay khi ra cửa chắc chắn là do chưa xem kỹ hoàng lịch, vì vậy mới có thể gặp phải chuyện xui xẻo này. Hiện tại bản thân không thể động đậy nổi, tùy ý để một nhân loại xâu xé.



“Xem ra lúc này quyền lựa chọn không thuộc về ngươi nữa rồi” Bạch Diệc Trạch xem nhẹ sự vùng vẫy của tiểu hồ ly, cười vô cùng vui vẻ: “Tốt nhất là nên ngoan ngoãn chấp nhận số mệnh đi”.



Cưỡng bức, dụ dỗ không thành, vậy thì chỉ có thể mạnh mẽ mà làm. Chỉ khi vòng tay khế ước dính máu của bản thân mình thì khế ước này mới chân chính hoàn thành, lúc đấy dù hồ ly có muốn mạng của cậu thì cũng không có khả năng, giết cậu, thì hồ ly cũng chỉ còn đường chết.
Lời nói của Bạch Diệc Trạch là ngầm nói, ngươi nên biến trở lại thành bộ dáng tiểu hồ ly thì hơn, đối với ai cũng tốt.



“Ta chỉ có một phòng, ngươi tự xem xét mà thu xếp đi!” Đối mặt với sắc mặt càng ngày càng đen của cửu vĩ hồ, Bạch Diệc Trạch nói xong đẩy cửa đi vào phòng: “Thời gian đi ngủ đừng ầm ĩ làm ảnh hưởng tới ta”



Cửa cũng không đóng mà chỉ khép hờ, Bạch Diệc Trạch tự nhiên lên giường đi ngủ.



Trong phòng khách, cửu vĩ hồ nhìn Bạch Diệc Trạch mà nghiến răng kèn kẹt. Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, vốn nó còn đang nghĩ cách trêu chọc tên dẫn linh sư này một chút, ai ngờ lại bị người ta nắm được đuôi mà lật ngược tình thế.



Cửu vĩ hồ nhận mệnh biến trở thành bộ dáng tiểu hồ ly, lông trên người run lẩy bẩy, nhẩy lên ghế sofa cuộn tròn lại thành thành một cục rồi nằm úp sấp mà nghỉ ngơi.



Bạch Diệc Trạch theo thói quen mà tỉnh dậy, nhìn thấy một cục lông trắng nằm trên ghế sofa thì mọi động tác cũng theo bản năng mà nhẹ nhàng hơn. Cùng với hồ ly ở chung một ngày, cậu cảm thấy nó cũng không đáng ghét như lúc đầu.



Tối hôm qua lúc cậu làm dẫn linh sư, hồ ly biến thành hình dáng cửu vĩ hồ xuất hiện ở ngay giữa trung tâm công viên trông như một bức tượng điêu khắc ở dưới ánh trăng. Mà giờ cửu vĩ hồ nhờ vào vòng ngọc khế ước, không chỉ có thể che dấu được yêu khí của cửu vĩ hồ, mà còn có thể tỏa ra một loại hơi thở giống với hơi thở của dẫn linh sư như cậu. Tập trung tại bên đài phun nước, bởi vì có một đại yêu quá ở đây mà khiến cho người ta có một cảm giác khiếp sợ.



Bạch Diệc Trạch cũng là lần đầu tiên cảm giác được sự thoải mái mà từ trước tới giờ chưa từng có, bởi vì có sự tồn tại của cửu vĩ hồ, nên khi dẫn linh sư cậu cũng không cần lo lắng nữa. Trước kia, lúc nào cậu cũng phải đề phòng mọi lúc mọi nơi, chỉ sợ sơ xuất một chút, sẽ có đám người nào đó chạy tới đánh chủ ý lên luân hồi tuyền.



Biết cửu vĩ hồ tối qua tu luyện đã mệt lắm rồi, nên Bạch Diệc Trạch cũng cẩn thận để tránh đánh thức nó dậy, sau đó mới nhẹ nhàng mà bước ra cửa.



Hai ngày nghỉ ngơi cuối tuần kết thúc, thì lại bắt đầu phải đối mặt với công việc ở công ty, hoặc nói đúng hơn là phải đối mặt với Sở Mặc. Đột nhiên cửu vĩ hồ xuất hiện, khiến cậu tạm thời quên mất chuyện bạn gái của Sở Mặc, nhưng nói sao thì nói, Bạch Diệc Trạch cũng đã hạ quyết tâm rồi. Đợi cậu đi tới công ty thu dọn đồ đạc xong, là sẽ từ chức luôn.



Cậu biết rõ đây là do trách nhiệm mà cậu gánh chịu, nhưng bây giờ, dù cậu có ở lại công ty của Sở Mặc thì cũng không có ý nghĩa gì nữa. Lúc này, cũng là lúc cậu và Sở Mặc nên triệt để phân rõ giới hạn.



Hết chương 18.