Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 96 : Lấy tên bá đạo!

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Lăng Lan kinh ngạc

nhìn ba vị đạo sư trước mặt, không nghĩ tới nhiệm vụ lần này của cô lại

khiến cho ba vị đạo sư cùng xuất hiện, đặc biệt là người luôn luôn lạnh

nhạt Nhất hào cũng đến chúc mừng khiến Lăng Lan có chút thụ sủng nhược

kinh.



“Các vị đạo sư, có việc gì sao?” Lăng Lan hỏi.



Cửu hào là người nóng vội nhất, cô trực tiếp hỏi: “Lăng Lan, em lựa chọn đạo gì?”



“Đạo?” Lăng Lan ngẩn ra rồi lập tức lĩnh ngộ vội nói: “Em không lựa chọn đạo này.”



“Làm sao có thể?” Cửu hào vẻ mặt không thể tin, chỉ cần có người qua cửa thì có nghĩa người khảo nghiệm đã tìm được đạo của mình, vì sao Lăng Lan

nói không lựa chọn đạo này chứ? Không chỉ có Cửu hào không tin, ngay cả

Ngũ hào luôn luôn tà khí cũng không tin, chỉ có Nhất hào thâm trầm nhìn

không ra ý tưởng gì.



“Kỳ thực cũng không thể nói là không chọn.”

Lăng Lan ngượng ngùng vuốt đầu cười, “Em lựa chọn đi đạo của chính mình, sau đó không gian liền nói qua cửa rồi xuất hiện ở đây.”



Hai mắt Nhất hào sáng ngời bắn ra tinh quang, Ngũ hào và Cửu hào vẻ mặt khiếp

sợ, rồi mừng rỡ…. Bọn họ thật quá may mắn, vậy mà có thể dạy ra một

người tự tìm được đạo mà mình muốn đi, người như vậy nhất định sẽ trở

thành nhân vật nổi tiếng khắp trời đất trong tương lai.



Lăng Lan

tiếc nuối nói: “Đáng tiếc em cũng không biết có thể hoàn thành đạo này

được hay không, vì nó phải dựa vào chính em để tự tìm đường.” Nơi Lăng

Lan xuất hiện sau khi bị hút vào lốc xoáy lần hai chính là một khoảng

trời trống rỗng, không có gì cả, chỉ có bụi mờ mịt, không có gì tồn tại ở đó chỉ trừ Lăng Lan đang lơ lững giữa không trung.



Lúc Lăng Lan

đang hoang mang thì không gian đó bỗng vặn vẹo cuối cùng trở thành một

con rồng màu xám cực lớn đánh về phía Lăng Lan.



Khi Lăng Lan

hoảng sợ muốn tránh né thì phát hiện bản thân căn bản không thể cử động, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn con rồng này nuốt sống chính mình.



Ngay lức ấy, vô số hình ảnh hiện lên trong đầu Lăng Lan. Thế giới vô số đạo

đều xuất hiện ở trước mắt cô, sau khi trải qua vô số hình ảnh từ đau khổ đến sung sướng Lăng Lan lại bừng tỉnh, lúc này cô phát hiện mình không


“Tôi đương nhiên muốn, nhưng giống như ngươi vừa nói,

trên đời này vô số đạo nhưng chỉ có một cái là thích hợp tôi, như vậy

tôi muốn đi tìm cái đạo ấy.” Lăng Lan trảm đinh tiệt thiết nói.



“Cho dù sau này có thể không thành công thì cô cũng không hối hận sao?” Hệ thống nhắc nhở.



“Vĩnh viễn không hối hận.” Cô là người có lòng tham, cô không muốn dứt bỏ

phần tình cảm mình đang có, có lẽ vì phần tham lam này mà cô mất đi cơ

hội chạm vào đạo, nhưng cô tin tưởng, cho dù tìm không thấy đạo của

mình, cô vẫn có thể mạnh lên…



“Một khi đã như vậy, đóng cửa

truyền thừa của không gian học tập...” Nếu kí chủ không cần thì truyền

thừa của đạo cũng không cần phải tồn tại.



Sau một tiếng này, Lăng Lan bỗng cảm thấy những hình ảnh mà mình thấy lúc nãy như đang bị lấy

ra, những hiểu biết đang từ từ biến mất, cuối cùng trở thành một tia sét bay qua cuốn hết tất cả: “ Cô muốn đạo như thế nào?”



Lăng Lan thốt ra: “Lấy tâm làm chủ!”



Câu “Lấy tâm làm chủ” vang vọng toàn bộ không gian, ánh sáng trong mắt Lăng Lan càng lúc càng chói, cô lại kiên định nói: “Đúng vậy, lấy tâm làm

chủ.”



“Cô muốn đạo gì?”



“Tự do, không trói buộc, cho nên đạo tôi muốn chính là lấy tâm làm chủ …Cho dù gặp chuyện gì thì vẫn có thể tồn tại, tự do.”



Lăng Lan ngẩng đầu, ánh mắt như nhìn rõ bóng đêm hướng về phía ánh sáng, nhìn thấu toàn bộ bầu trời: “Đạo tôi muốn là bá đạo.”



“Chúc mừng cô qua cửa .” Giọng nói hệ thống lại vang lên lần nữa thông báo

tin tức tốt cho Lăng Lan, nhưng không đợi Lăng Lan tiếp tục hỏi thì một

lốc xoáy lại xuất hiện hút cô đi, tới khi cô bị quăng ra thì đã tới chỗ

Nhất hào đạo sư.



“Bá đạo sao?” Nhất hào nhìn Lăng Lan thật sâu,

trong mắt xẹt qua một tia vừa lòng. Đây mới là khí phách nên có của

người đệ tử mà anh thích nhất, lựa chọn của Lăng Lan khiến anh ta thật

vui mừng.