Đánh Cắp Tình Yêu

Chương 14 :

Ngày đăng: 15:42 19/04/20


ễ Giáng Sinh thành phố S không có những bông tuyết trắng xóa, nhiệt

độ ấm nhưng cũng không cao. Do hai ngày nay gặp một luồng không khí lạnh thổi qua, nhiệt độ lúc nào cũng vào khoảng 5, 6 độ. Làn gió Bắc mang

theo những cơn mưa lạnh, thổi vào người run bần bật. Thời tiết như vậy

làm cho người ta ngần ngại không muốn ra khỏi nhà.

Bị đồng hồ sinh học của cơ thể quấy phá, đúng 7h Giản Tình tỉnh giấc, cử động cơ thể, lại phát hiện mình đang bị anh ôm chặt không thể động

đậy. Cảm giác ấm áp làm cho cô không nỡ đứng lên, giương mắt nhìn ra

ngoài cửa sổ, một màn sương mù dày đặc, lại là một ngày mưa dầm lạnh

chết người.



Hôm nay là lễ Noel, công ty cho nghỉ một ngày, vừa vặn thời tiết như

thế này, quả nhiên là thời gian quý báu để ngủ nghê, làm biếng. Giản

Tình cười cười, gối đầu lên tay Phương Khiêm rồi lại rơi vào trong giấc

ngủ.



Lúc tỉnh lại, là do người nào đó bên cạnh quấy rầy.



Anh hôn sâu làm cho cô thiếu chút nữa không thở nổi, Giản Tình thò

tay đẩy anh ra, anh lại đè nửa người dưới xuống, cũng không ngừng hôn

cô.



Chờ sau khi anh hấp thu đủ ngọt ngào mới nhẹ nhàng buông cô ra: “Chào em.” Giọng nói mang ý dâm đãng, trầm ấm, dễ nghe lại kèm thêm vẻ biếng

nhác, rũ rượi khiến cô nghe thấy mà tim đập thình thịch như sấm.



“Chào anh.” Cố gắng chống lại đôi mắt sáng rực của anh, Giản Tình

không kìm được đỏ bừng hai má, vội vàng giãy dụa muốn đứng lên: “Em đi

làm bữa sáng, anh muốn ăn cháo hay sandwich?”



Phương Khiêm duỗi tay ôm lấy cô, khẽ thì thầm bên tai cô: “Không vội, anh còn muốn làm việc khác trước.”



Lần này Giản Tình dứt khoát vùi đầu vào trước ngực anh, giả vờ không nghe không thấy gì.



Phương Khiêm chờ nửa ngày cũng không thấy cô ngẩng đầu, biết cô gái

nhỏ lại thẹn thùng , cúi đầu cười, xoay người một cái đè lên người cô,

không khách khí tận hưởng món khai vị bữa sáng chuyên dụng của anh. Một

hồi vận động kịch liệt trên giường, lại một lần trình diễn ấm áp trong

phòng.



Phương gia có vẻ rất coi trọng lễ Nôel, bằng không Phương thị cũng sẽ không vung một số tiền lớn vậy để tổ chức dạ hội. Vì thế lễ Noel hôm

nay, tuy rằng được nghỉ ngơi một ngày, nhưng Giản Tình cũng chỉ buồn

chán ở nhà một mình, vì Phương Khiêm vừa ăn xong điểm tâm, đã bị người

trong nhà gọi đi rồi.



Khoảng 10 giờ, đột nhiên có người đến gõ cửa, Giản Tình mở ra thấy

hai người không quen biết, một phụ nữ trung niên chừng 40 tuổi và một cô gái chừng 20 tuổi. Giản Tình vừa mở cửa, người phụ nữ đã dùng ánh mắt

nghiêm khắc săm soi cô.



“Cô là Giản Tình phải không?” Nhìn chằm chằm Giản Tình nửa ngày, người phụ nữ mới lạnh lùng mở miệng hỏi.



Giản Tình không biết hai người trước mắt, bèn gật đầu rồi hỏi:“Hai người là?”
tham gia dạ hội không ai là không cẩn thận chú ý. Nhỡ đâu tại buổi tối

tuyệt đẹp này có thể ngẫu nhiên được lọt vào mắt xanh của Phương boss,

nếu có thể may mắn có cuộc gặp gỡ vận mệnh với anh thì chẳng phải rất

tuyệt vời sao.



Ai nói hoàng tử nhất định chỉ xứng với công chúa? Chuyện cổ tích

hoàng tử và cô bé lọ lem không phải là một tác phẩm kinh điển sao? Nói

không chừng Phương boss khi nhìn những cô gái xinh đẹp động lòng người

thì lại thấy nhàm chán, có khi cứ ăn mặc bình thường lại có thể thu hút

ánh mắt của anh thì sao?



Những cô gái ở đây đều đang trông mong, chờ đợi Phương boss có thể

đến sớm một chút. Dù sao bình thường có thể tận mắt nhìn thấy Phương

boss, cũng là cơ hội rất hiếm có.



“Ôi trời, nếu đến lúc đó Cao quản lý và Phương boss cùng mời trưởng

phòng Bạch khiêu vũ, thì chị Bạch sẽ chọn người nào?”Có người đột nhiên

đặt câu hỏi.



Bạch Lị Lị khẽ dậm chân,cười trả lời: “Cái này có gì phải do dự, cơ

hội cùng bạn trai khiêu vũ còn nhiều, cơ hội được cùng Phương boss khiêu vũ đâu phải lúc nào cũng có, tôi đương nhiên chọn Phương boss”.



Nghe xong lời của cô, tất cả ai nấy đều cùng nhau cười vang, dù không vừa lòng lắm nhưng cũng phải tán thành ý kiến của trưởng phòng Bạch.



Bạch Lị Lị chắc chắn là rất tự tin, mặc dù cô không được bình chọn là hoa khôi của công ty, mặc dù Giản Tình so với cô có chút xinh đẹp hơn,

nhưng cô cho rằng, trên người cô toàn đồ hang hiệu, lại mang chức vụ

trưởng phòng quan hệ xã hội. Cô không tin Giản Tình có thể nổi trội hơn

cô ở bữa tiệc này, Bạch Lị Lị cô chắc chắn sẽ là tiêu điểm của buổi tối

hôm nay.



Bên này Bạch Lị Lị suy nghĩ chưa hết, phía cửa bên kia của hội trường chợt truyền đến một đợt xôn xao. Những cô gái bên cạnh cô tò mò nhìn

xung quanh,chẳng lẽ Phương boss đã đến rồi ư?



Thật vất vả để chen lên đám đông, đến khi nhìn thấy người phía sau,

tất cả như bị rút mất nguyên khí, ngây ngốc đứng như một pho tượng.



Sao có thể có một cô gái xinh đẹp như vậy? Là ngôi sao điện ảnh ư? Hay là khách quý của công ty mời đến?



Mắt sáng lấp lánh, môi hồng tự nhiên, phảng phất ý cười tôn lên nét

thanh lịch của cô. Mái tóc đen được búi ở đằng sau, vài sợi tóc buông

xuống, làm nổi bật làn da trắng nõn, nhìn rất trẻ trung, xinh đẹp. Làn

váy dài trắng chấm đất như mộng như ảo, khi bước đi càng tăng thêm phần

duyên dáng.



Ánh sáng rực rỡ của ngọn đèn chiếu rọi xuống, chỉ thấy trang sức trên người cô phát sáng lấp lánh, làm mọi người trở nên choáng váng. Tất cả

đều đang bị một dấu chấm hỏi to đùng trong người chèn ép tới nỗi không

thở được. Cô gái nhìn như tiên nữ này là ai?