Đánh Cắp Tình Yêu

Chương 17 :

Ngày đăng: 15:42 19/04/20


Sau buổi tối hôm đó, Giản Tình đã được nhiều người biết đến.



Thực ra, lúc ở Phương thị, Giản Tình đã

khá nổi tiếng, bây giờ thì thật sự trở thành Đại minh tinh của công ty.

Toàn bộ nhân viên của Phương thị, không người nào là không biết cô. Cho

dù chưa từng nhìn thấy cô, chỉ cần ngồi một ngày trong công ty, nghe bao nhiêu người kể lại câu chuyện một cách sôi nổi thì không muốn biết cũng khó.



Ai có thể may mắn được như cô, được

khiêu vũ thân mật với Phương boss trong bữa tiệc sang trọng đêm Nô-en.

Nhưng điều làm người ta hâm mộ nhất là cô còn được Phương boss trao một

nụ hôn nồng nàn. Khi hai người hôn nhau, nhất định tất cả nhân viên nữ

trong công ty đã rất đau lòng.



Gặp được chuyện tốt như vậy, ngoài Giản Tình ra, còn có thể là ai?



Một số người ủng hộ cảm thấy Giản Tình không những xinh đẹp mà còn rất may mắn.



Nhưng một vài người thì lại tỏ ra ghen tỵ, thấy Giản Tình chẳng qua chỉ là một con hồ ly tinh!



Mặc kệ thế nào, được bất ngờ gặp một mỹ

nhân xinh đẹp ở dạ hội vẫn khiến cho các nhân viên trong công ty lúc rỗi rãi bàn tán say sưa không ngớt.



Lần trước đã có nhiều nhân viên vì ăn

nói lung tung mà bị đuổi khỏi công ty, nhưng những câu chuyện về bữa

tiệc Nô-en vẫn như cơn đại hồng thuỷ cuồn cuộn ào đến.



Trong quán nước, các hành lang, nhà ăn, toilet,… nghiễm nhiên trở thành nơi đông nhất để tập trung bàn luận.



Mà nữ nhân vật chính của câu chuyện đang làm cho công ty xôn xao, ngôi sao mới nổi của công ty – Giản Tình, lúc

này lại đang nhốt mình trong toilet, khó xử không biết làm thế nào.



Giản Tình tự nhận mình không phải là một cô gái nhu nhược. Thực ra cô có thể mở cửa toilet, thoải mái bước ra,

đứng trước mặt mọi người ung dung rửa tay, hất mái tóc và đi ra ngoài

một cách tự nhiên.



Có thể làm như vậy, chỉ có điều trong đầu cô đang suy nghĩ mà thôi.



Cô biết hai ngày nay tin đồn về mình

trong công ty được nói rất rôm rả, tốc độ truyền đạt rất nhanh chóng.

Đây đều do vụ khiêu vũ xã giao trong đêm Nô-en lần trước gây ra. Cô cứ

tưởng tin đồn sẽ sớm kết thúc, nhưng không ngờ mọi người lại dai dẳng

đến vậy.



Miệng lưỡi người đời thật không ai biết

được. Giản Tình cảm thấy tin tức cứ ngày ngày truyền đi, nói không chừng cô và Phương Khiêm đã có một đứa con bé bỏng, đáng yêu rồi.



Giản Tình ở phòng vệ sinh phải đến 10

phút. Cô cảm thấy, nếu mình còn không đi ra, thì không bị mùi nước hoa

sặc sụa bên ngoài làm ngạt chết, cũng bị tin đồn bên ngoài làm sốc đến

chết. Kinh khủng là hai kiểu chết này đều rất thảm khốc!



Tuy rằng không cần thiết phải nghe mấy
đi chịu chết, bọn họ cũng không thể xơi tái chị được, cứ đi thử xem họ

muốn làm gì.”



Tiểu Lâm xông đến đứng trước mặt cô: “Chị còn muốn xem sao? Nghe thôi cũng

biết là họ muốn làm gì, bọn họ muốn chị đến là để giày vò chị!”



“Em bình tĩnh một chút đi Tiểu Lâm, mọi chuyện có lẽ không như em nghĩ đâu. Cho dù gặp phải việc gì, chị cũng sẽ không để bọn họ điều khiển mình.

Tin chị đi!”.Lúc nói ra những lời này, kỳ thật trong thâm tâm Giản Tình

không hề tự tin như vậy.



“Tin chị? Vừa nãy ở trong nhà vệ sinh còn phải cầu cứu em, chị muốn em phải

tin tưởng chị thế nào đây?” Lâm Kiều Kiều bỗng nhiên ở trong trạng thái

điên cuồng.



Cách đó không xa, những nam đồng nghiệp chứng kiến cảnh Lâm Kiều Kiều như

vậy, đều vụng trộm lắc đầu. Vì sao phòng nhân sự lại sắp xếp cho hai cô

gái này làm việc cùng nhau chứ? Một người hoàn mỹ khiến cho người ta

nhìn vào thì cảm thấy như đang bay lên thiên đường, một người lại thô lỗ khiến người ta phải khổ sở, sống không bằng chết.



Giản Tình nghe Lâm Kiều Kiều mắng, tạm thời không biết phải nói gì.



Tuy vậy, cuối cùng Giản Tình vẫn quyết định nghe theo sự sắp xếp của trưởng phòng, đi đến bộ phận xã hội. Không vì lý do gì khác mà bởi vì Tiểu Lâm và Tần Tiểu Ý giống nhau như đúc, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Khẩu khí này, nhất định cô phải đoạt lấy.



Chỉ là phòng quan hệ xã hội, đâu phải hang hùm miệng cọp, có gì mà phải sợ!



Tuy đã chuẩn bị tâm lý thật ổn định nhưng khi Giản Tình bước vào phòng quan hệ xã hội, cô vẫn cảm thấy hơi run. Nhớ tới ánh mắt hung ác của Bạch Lị Lị đêm Giáng Sinh, Giản Tình liền cảm thấy nhiệm vụ “hỗ trợ kĩ thuật”

lần này không chừng là lành ít dữ nhiều.



“A, đây không phải là Giản trưởng ban sao? Cô đến nhanh thật. Chúng tôi cứ

nghĩ là Lưu trưởng phòng phải xuống tận nơi mời lên cơ.” Bạch Lị Lị nhìn thấy Giản Tình, vội vàng chạy ra, nở một nụ cười vô cùng thân thiết.

Người nào không biết, có khi còn tưởng hai người là chị em tốt của nhau.



“Bạch trưởng phòng, trưởng phòng của chúng tôi phân công tôi xuống để trợ

giúp cho mọi người, cô xem ở đây có việc gì cần tôi giúp không?” Giản

Tình âm thầm giữ khoảng cách với Bạch Lị Lị, vẻ mặt quan tâm tới công

việc.



“Đúng vậy, nếu không phải là chuyện khó giải quyết, chúng tôi cũng không dám

làm phiền Giản trưởng ban. Ngày phát hành sản phẩm sắp đến rồi, việc

chọn người chúng tôi vẫn chưa quyết định được, mọi người đều gấp rút.

Đột nhiên chúng tôi nhớ lại lễ Giáng Sinh hôm đó, Giản trưởng ban đúng

là xinh đẹp như tiên nữ, cho nên chúng tôi mới mời cô xuống đây để

thương lượng.” Thái độ thành khẩn của Bạch Lị Lị khiến toàn thân Giản

Tình tê cóng.



“Bạch trưởng phòng đừng nói như vậy, nếu có thể giúp được việc gì, tôi sẽ cố gắng hết sức.”



“Ơ kìa, chúng ta đừng đứng ở cửa nói chuyện nữa, vào bên trong nói tiếp đi.”



Bị Bạch Lị Lị giữ chặt hai tay, Giản Tình cười khổ trong lòng. Giờ cô đang ở trên thuyền giặc, có hối hận cũng không kịp nữa rồi!