Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 301 : Xấu hổ
Ngày đăng: 11:03 30/04/20
Nghe tin này, Bùi Tư Thông kích động hồi lâu mới nói ra được.
"Đông Bình Trưởng Công chúa thật sự muốn thẩm vấn Thường Hạo trước mặt mọi người?"
Bùi Khởi Đường gật gật đầu, "Bên phía Mã Ngọc Thành vừa đưa tin tức tới, kêu chúng ta ngày mai cùng nhau đến đại lao Tây Hạ nghe thẩm vấn."
Mặt Bùi Tư Thông đỏ bừng lên, "Nếu Thường Hạo nói ra chuyện hãm hại Khánh Vương gia, Khánh Vương gia có thể giải được oan, thì thân phận thế tử của con cũng sẽ được khôi phục."
Đây là kết quả ông ta muốn thấy nhất.
Bùi Khởi Đường nói: "Triều đình sẽ không dễ dàng lật án, năm đó giết nhiều người như vậy, muốn Hoàng đế nhận sai không dễ dàng, nhưng lần này chỉ là một sự khởi đầu thôi." Hắn sẽ khiến cho Hoàng đế thừa nhận sai lầm của ông ta từng chút một, chẳng những phải mời Phụ vương trở về hoàng lăng, còn phải tổ chức tang sự lớn cho toàn bộ phủ Khánh Vương, an ủi chăm sóc tất cả người nhà quan viên bị oan uổng, lần nữa để cho hậu nhân của những quan viên này vào quan trường.
Hắn sẽ dồn ép từng bước, cuối cùng phải khiến cho Hoàng đế trả giá.
Bùi Tư Thông nói: "Mọi người làm thế nào vậy? Vì sao Đông Bình Trưởng Công chúa lại hạ quyết tâm như thế?"
Bùi Khởi Đường mỉm cười, "Địa vị Thái hậu của Đông Bình Trưởng Công chúa còn chưa ngồi vững, đã có người nhòm ngó đến quyền lợi trong tay bà ta, nếu bà ta không thể xử lý tốt mọi chuyện, thì làm sao lập uy ở Tây Hạ được?"
"Không thể trừng trị Thường Hạo và những người của phủ Ninh Vương đó ra trò, người Tây Hạ cũng sẽ hoài nghi năng lực của bà ta, sẽ có cảm giác nhân nhượng Đại Tề, sẽ trở thành nô lệ của Đại Tề, người Tây Hạ sẽ không cần một người nắm quyền như vậy."
Cho nên Đông Bình Trưởng Công chúa nhất định phải có tư thái của bà ta.
Bùi Tư Thông bật cười ha hả, dù thế nào thì đây cũng là một tin tốt: "Kêu phòng bếp chuẩn bị chút thức ăn, cha con chúng ta uống hai ly."
"Để hôm khác con uống rượu với phụ thân," Bùi Khởi Đường khẽ cong lên đuôi mắt, "Con đã hẹn với Cố Đại lão gia rồi, phải qua nói mấy câu."
Bùi Tư Thông không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, "Trời vừa mới sáng, con đến Cố gia làm gì? Giằng co cả một đêm, phải nghỉ ngơi cho tốt chứ." Dù Bùi Khởi Đường không phải là con trai của ông ta, nhưng ông ta luôn đối xử với hắn như con trai ruột, ông ta phí không ít tâm sức trên người Bùi Khởi Đường, nhưng gần đây Bùi Khởi Đường cứ thích đi Cố gia hoặc nói chuyện với Cố Thế Hoành, trong lòng Bùi Tư Thông có chút không thoải mái.
Đến khi Bùi Khởi Đường đi rồi, Bùi Tư Thông mới gọi Bùi Tiền đến, "Tứ thiếu gia đến Cố gia làm gì?"
Bùi Khởi Đường biết đạo lý này, hắn cho là Lang Hoa nhất định sẽ ở trong cung trò chuyện với Đông Bình Trưởng Công chúa, không ngờ nàng đã về tới đây, học nấu mì cho Cố Thế Hoành.
Lúc nào tiến, lúc nào lui, nàng đều nắm chắc trong tay.
"Nước sôi chưa?" Lang Hoa hỏi.
Bùi Khởi Đường vội vàng đứng dậy: "Sôi rồi, sôi rồi."
Lang Hoa bỏ mì sợi đã cắt xong vào trong nước, bị nước nóng làm tản ra, nấu một chút liền trong suốt óng ánh. Kiếp trước, nàng nghe nha đầu bên cạnh nói, chỉ cần trưởng bối trong nhà đón sinh thần, bọn họ đều sẽ nấu một tô mì bưng qua, chỉ tiếc nàng là một người mù không làm được những thứ kia.
Bây giờ cuối cùng nàng cũng có thể tự tay bưng tô mì này cho phụ thân.
"Ta vẫn chưa nói chuyện của Hứa thị với phụ thân," Lang Hoa nói, "Ta muốn chờ chúng ta trở lại Đại Tề, phụ thân gặp tổ mẫu, bên cạnh có tổ mẫu và ta phụng bồi, sẽ từ từ nói cho người nghe, chúng ta sắp rời khỏi nơi này, trên đường phụ thân cũng khó tránh khỏi sẽ nói nhiều với các huynh..."
Bùi Khởi Đường gật gật đầu: "Ta biết rồi, ta sẽ không nói cho Thế thúc đâu, ta cũng sẽ nhắc nhở phụ thân và Từ Tùng Nguyên."
"Cám ơn." Lang Hoa nhẹ giọng nói cám ơn, hơi nước bốc lên quẩn quanh mặt nàng, khiến mặt nàng lại có thêm vài phần dịu dàng như sắc xuân.
Lang Hoa như vậy, khiến cho Bùi Khởi Đường cảm thấy giống như là bị lửa trong bếp liếm một cái, cây gậy trong tay hắn thiếu chút nữa rơi xuống, mặt ngẩn ra.
Hăn mím môi không dám phát ra một chút âm thanh nào. Hắn thích Lang Hoa cũng không phải vì hình dáng của nàng, chỉ là thích tính cách của nàng.
Nếu để cho Lang Hoa biết, hắn đang có suy nghĩ đen tối thế này, nhất định sẽ không để ý tới hắn nữa.
"Ta đi xem Cố Thế thúc một chút." Bùi Khởi Đường đột nhiên đứng lên, đi thẳng ra khỏi phòng không quay đầu lại.
Thật kỳ quặc, Lang Hoa không khỏi kinh ngạc, chẳng phải từ trước đến giờ người này luôn là không đuổi thì không đi sao? Hôm nay bị làm sao thế?