Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 532 : Lấy thân bù đắp

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Mẫn phu nhân bên cạnh sững sờ.



Lục Anh đứng ở đó, ánh mắt không né tránh, dáng vẻ muốn gánh vác mọi chuyện dù kết quả có thế nào.



Mẫn Hoài nhìn Lục Anh, chẳng trách A Thần và Tử Thần đều nói đỡ cho Lục Anh. Lục Anh thật sự không giống kẻ tiểu nhân bỉ ổi, nhưng lòng người khó đoán, ai biết được Lục Anh đang có ý định gì.



Mẫn Hoài nói: "A Thần của chúng ta mất đi danh tiếng, ngươi nghĩ chỉ tùy tiện nói vài câu thì chúng ta sẽ bỏ qua sao?"



Lục Anh khom lưng cúi đầu kính cẩn: "Vãn bối có thể lập tức đi Hàng Châu, đến tạ lỗi với trưởng bối trong tộc Mẫn thị, chỉ cần Mẫn đại nhân nói, ta đều có thể làm."



"Ta biết dù có làm vậy, cũng không thể lấy lại được danh tiếng cho Mẫn Đại tiểu thư," Lục Anh ngẩng đầu, "Nếu Mẫn gia đồng ý, ta sẽ cho người mai mối đến cầu thân, cưới Mẫn Đại tiểu thư."



Mẫn Hoài lập tức nổi giận, dường như có người phóng hỏa lên người ông ấy, lập tức bốc hỏa, Lục Anh mà lại đòi cưới A Thần của ông ấy.



Mẫn Hoài nghiêm nghị nói: "Ta biết ngay ngươi không có ý tốt."



Ông bước đến đá lên chân của Lục Anh, khiến Lục Anh lảo đảo. Lục Anh đứng dậy, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, thẳng người đứng đó.



Toàn thân Mẫn Hoài tỏa ra sát khí, quay lưng bỏ vào trong phòng.



Mẫn Tử Thần thấy tình hình không ổn liền kéo Lục Anh: "Mau đi đi, phụ thân ta nổi giận là muốn giết người đó."



Lục Anh không dao động: "Vốn là lỗi của Lục gia, bất luận Mẫn đại nhân làm thế nào cũng là đúng."



Mẫn Tử Thần thấy tình hình thế này, sắc mặt trở nên trắng bệch, Mẫn phu nhân cũng không kìm được mà nói: "Ngươi mau đi đi, chuyện đến nước này, ngươi có nói gì cũng vô dụng, còn muốn gây ra họa gì nữa?"



Nói xong Mẫn Hoài đã quay lại, trong tay cầm một thanh kiếm.



Gân xanh trên trán Mẫn Hoài nổi lên, thanh kiếm tuốt ra khỏi vỏ đâm về phía Lục Anh.




Mẫn Hoài vốn ngồi trên ghế nhưng nghe xong lời này lại đứng lên: "Đứa nghịch tử nhà ngươi." Ông quất roi qua.



Mẫn Tử Thần ngẩng đầu, mặc kệ roi quất vào người mình.



...



Tin tức truyền đến phòng Mẫn Giang Thần.



Nha hoàn hoảng hốt nói: "Lục Tam gia bị lão gia đâm một kiếm lại bị đánh bằng roi, sau đó bị đuổi ra ngoài. Đại thiếu gia nói đỡ cho Lục Tam gia nên cũng bị lão gia đánh."



Mẫn Giang Thần trừng mắt ngạc nhiên: "Ngươi... ngươi nói gì? Lục Anh bị thương ư? Huynh ấy sao rồi?"



Nha hoàn nói: "Cũng không rõ vết thương thế nào, phu nhân muốn mời lang trung nhưng lão gia không cho, vì vậy chúng nô tì chỉ thấy máu nhỏ từng giọt từ trong phòng ra đến ngoài vườn, nhưng Lục Tam gia vẫn có thể cưỡi ngựa đi, xem ra vết thương cũng không nghiêm trọng lắm."



Mẫn Giang Thần không ngờ Lục Anh lại tìm đến và chịu sự trách phạt như vậy: "Sao phụ thân lại giận đến vậy."



Phụ thân rất ít khi kích động, hôm nay như vậy chắc chắn có lí do.



Nha hoàn nhanh chóng nhìn Mẫn Giang Thần: "Vì... Lục Tam gia nói muốn mời bà mối đến, muốn cưới Đại tiểu thư."



Mẫn Giang Thần cảm thấy tim như bị bóp chặt, cả người đột nhiên thở gấp, cây kim trong tay cũng rơi xuống đất.



Lục Anh muốn cưới nàng? Đây là chuyện nàng chưa từng nghĩ đến.



Người Lục Anh thích là Lang Hoa, Cố gia từ hôn, Lục Anh như bị mất hết tinh thần. Nay huynh ấy lại đứng trước mặt phụ thân nói muốn cưới nàng.



Huynh ấy làm vậy chỉ là vì muốn bù đắp sai lầm, bảo toàn danh tiếng của nàng sao?