Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 535 : Thân thiết đến lạ kỳ

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Một lúc lâu sau Bùi Khởi Đường mới luyến tiếc thả Lang Hoa xuống.



Gió thổi mạnh hơn, hai má và chóp mũi nàng lạnh đến mức đỏ lên, rời khỏi vòng tay hắn nàng lập tức hà hơi vào bàn tay, sau đó nhìn hắn: "Ăn cơm chưa?"



Bùi Khởi Đường cười nói: "Chưa."



Hầu như mỗi lần hắn đến đều để bụng trống, nếu không biết sẽ nghĩ nhà hắn không có thức ăn.



Mùi thơm trong nhà bếp bay ra, nồi thịt hầm tỏa ra hơi nóng, nước thịt cứ không ngừng sôi lên, xem ra hầm từ sáng đến giờ thịt đã mềm.



Ngô Đồng thỉnh thoảng từ trên mái nhà thò đầu xuống, đầu bếp vội đậy nắp nồi lại, chống nạnh, trừng mắt đuổi Ngô Đồng ra: "Mau tránh ra, đừng để nước bọt rớt vào nồi."



Ngô Đồng nuốt nước bọt: "Hầm cho ai vậy? Cả nồi thế này ai ăn hết được?"



Đầu bếp nói: "Bất luận hầm cho ai thì cũng không có ngươi." Rồi ném thìa qua, Ngô Đồng vội nghiêng đầu né.



Lang Hoa và Bùi Khởi Đường đi đến ngoài viện, Bùi Khởi Đường lập tức ngửi thấy mùi hương.



Ngô Đồng từ trên mái nhà tuột xuống, cười híp mắt: "Biết ngay là Đại tiểu thư chuẩn bị cho công tử."



"Ai nói chuẩn bị cho huynh ấy?" Lang Hoa nhướng mắt lên, dặn dò A Mạt, "Lát nữa Quốc Công gia đến thì mời người vào đây."



Nghe những lời này Ngô Đồng giống như hoa héo, lập tức cúi đầu xuống.



Khi Lang Hoa nhắc đến Hàn Chương, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng hớn hở, tuy biết Lang Hoa chỉ xem Hàn Chương như huynh trưởng nhưng Bùi Khởi Đường cũng có chút khó chịu: "Hôm nay Hàn Tướng quân sẽ đến?"



Lang Hoa gật đầu: "Ta và huynh ấy đã hẹn rồi, một lát sẽ gặp trong nhà."




"Huynh trưởng." Lang Hoa nhấc váy lên bước đến.



Hàn Chương lấy tay xoa đầu Lang Hoa, lập tức nói: "Đúng là to gan thật, nghe nói muội phát thuốc ở cửa bắc, dùng đến chín nồi thuốc, hơn nữa thuốc lại không giống với toa thuốc của triều đình, muội không sợ nếu xảy ra sai sót sẽ bị Thái Y Viện chỉ trích sao."



Lang Hoa cười nói: "Dù muội có làm gì cũng bị người khác dòm ngó, chi bằng cứ làm theo ý mình."



Nhìn Lang Hoa, Hàn Chương không khỏi nghĩ đến tin đồn về Mẫn Giang Thần, hai cô nương này đều trải qua chuyện giống nhau nhưng cách giải quyết lại khác nhau.



A Thần không rộng lượng như Lang Hoa, chỉ sợ sẽ chịu thiệt thòi vì chuyện này.



Nhưng nói đi phải nói lại, mấy ai được như Lang Hoa, Hàn Chương nói: "Muội nghĩ thoáng thật, nhưng cũng phải chú ý một chút, cũng giống như lần này, coi chừng gặp phải khó khăn." Nói đến đây thì ánh mắt hắn sâu thẳm hơn, nhìn sang Bùi Khởi Đường bên cạnh.



Bùi Khởi Đường hành lễ với Hàn Chương.



Hàn Chương nghiêm mặt: "Nghe nói Hoàng thượng đã ra lệnh mau chóng kết án, quan viên Hình bộ, Đại Lý Tự không rời nha môn một bước, ngươi lại thoải mái…"



Bùi Khởi Đường nhìn thấy ánh mắt của Hàn Chương liền nói: "Huynh trưởng có nghe nói, Hoài Nam Vương Thế tử muốn giúp Vương gia từ chức trấn thủ biên cương, làm người nhàn rỗi trong kinh thành như huynh trưởng không."



Hoài Nam Vương cũng muốn từ bỏ binh quyền, có lẽ là vì chỉ dụ đó.



Thái hậu chỉ thị Hoài Nam Vương điều binh là giả, chỉ dụ đó nằm trong tay của Thái hậu, Khánh Vương chỉ dụ cho Hàn gia điều binh dĩ nhiên cũng là giả.



Bùi Khởi Đường nói: "Huynh trưởng có suy nghĩ gì, nên tốc chiến tốc thắng, đừng để vuột mất cơ hội."



Hàn Chương bỗng giật mình, hồi lâu mới định thần lại, Bùi Khởi Đường gọi hắn huynh trưởng, mà hắn chỉ mải nghĩ đến chuyện này, không phản bác lại.