Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 573 : Bị phạt

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Hàng thị dẫn Vưu ma ma tới viện của Từ lão phu nhân.



Từ Cẩn Du đang ngồi xổm bóp chân cho Từ lão phu nhân.



Từ Cẩn Du cười nói: “Lúc đó phải phát thiệp cho tiểu thư các nhà, Chu tiểu thư không biết viết như thế nào, con liền giúp nàng viết một bài thơ tứ tuyệt làm phần đề thiệp, tổng cộng đưa đi ba mươi tấm. Chu gia cho là rất nhiều người sẽ không tới, liền chuẩn bị cho khoảng mười người, không ngờ hai mươi lăm hai mươi sáu người tới, hạ nhân ở cửa tiếp ứng vô cùng bận bịu, xe ngựa xếp thành hàng dài, cũng không biết lúc nào mới có thể vào nhà.”



Từ lão phu nhân cười: “Đó là do thơ của con viết hay, nhìn giống như thi hội, Chu gia hẳn nên biết ơn con mới đúng.”



Từ Cẩn Du nhắc tới cái này, mặt liền đầy ủy khuất: “Nhưng lúc cháu gái đi, cho người thông báo nửa ngày, Chu gia cũng không có ai tới tiếp ứng, cháu gái trong cơn tức giận rời đi. Vừa vặn, cháu gái nhìn thấy hộp lễ vật tặng cho Chu gia ở trong xe ngựa, phát hiện Đinh ma ma cầm nhầm hộp, vốn là ngọc lại biến thành bùa bình an, con sợ Bùi Nhị thái thái đã ra khỏi nhà đến nhà ta lấy bùa bình an, cũng không nghĩ nhiều liền kêu người đi đến Bùi gia.”



Hàng thị đứng ở cửa nghe hồi lâu, không ngờ Cẩn Du lại mở mắt nói dối như vậy. Rõ ràng xe ngựa không đến Chu gia, lại bị Cẩn Du nói như vậy, người Chu gia tự nhiên bị gánh thêm cái tội danh lễ phép không chu toàn.



Hơn nữa lễ vật tặng người ta sao lại trùng hợp nhầm với bùa bình an, Cẩn Du căn bản là mượn cớ tiệc rượu của Chu gia đến Bùi gia lấy lòng người ta.



Vậy còn chưa đủ sao? Bị người ta tát vào mặt, làm sao Cẩn Du còn có thể vui vẻ như chưa hề xảy ra việc gì như vậy được.



Hàng thị nghĩ tới đây, kêu nha hoàn vén rèm, bà đi vào bên trong.



Hàng thị tiến lên hành lễ với Từ lão phu nhân, “Lão phu nhân, hôm nay là Cẩn Du không đúng, không nói với người nhà một tiếng đã đến Bùi gia, mới gây ra trò cười như vậy.”



Từ lão phu nhân cau mày, sắc mặt Từ Cẩn Du cũng thay đổi: “Mẫu thân nói gì thế? Trò cười gì chứ, con vốn muốn đến Bùi gia, sau đó cảm thấy không ổn thỏa, nên quay trở lại, ai ngờ càng xe ngựa lại gãy, may mà có phu xe ghìm được ngựa lại, nếu không con nhất định đã bị thương rồi.”



Từ Cẩn Du nói rồi ngước mắt lên nhìn Từ lão phu nhân: “Vừa rồi con không nói với tổ mẫu là sợ tổ mẫu lo lắng.” Nói rồi nàng giơ tay ra xoa cánh tay mình.




“Ngươi ra ngoài cho ta,” Bùi lão phu nhân quát lớn, “Người đâu, nhốt nó vào trong phòng cho ta, nó lại dám nói nhăng nói cuội trước mặt ta…”



Từ lão phu nhân hầm hầm giận dữ như vậy, nhưng Hàng thị lại không hề sợ, bà ngẩng đầu lên: “Mẫu thân, Bùi Nhị thái thái vốn muốn qua đây nhưng còn chưa đến, ý của Bùi gia đã rất rõ ràng. Người thật sự muốn con dâu gọi mấy hạ nhân đi theo xe qua đây hỏi cho rõ ràng, mới chịu tin hay sao?”



Hàng thị trước nay chưa từng kiên cường như vậy, lúc nói chuyện mặt đầy vẻ bình tĩnh.



Chẳng lẽ đây là thật?



Từ lão phu nhân nhìn Từ Cẩn Du bên cạnh, Từ Cẩn Du mệt mỏi đứng đó, đôi mắt chằm chằm nhìn Hàng thị, trên mặt là vẻ không cam lòng.



“Cẩn Du,” Từ lão phu nhân nói, “Mẫu thân con nói là thật sao?”



“Không phải,” Từ Cẩn Du ôm lấy chân Từ lão phu nhân: “Đương nhiên là không phải, con làm sao lại làm ra chuyện như vậy chứ, là có người muốn hại cháu gái…”



“Mẫu thân,” Hàng thị nói, “Người còn dung túng nó nữa, sớm muộn gì nó cũng gây ra chuyện lớn, ra khỏi cái nhà này, sợ là người cũng không bảo vệ nổi nó đâu.”



“Đưa Đại tiểu thư về phòng trước đã.” Từ lão phu nhân lạnh nhạt nói.



“Tổ mẫu,” Từ Cẩn Du kéo vạt áo Từ lão phu nhân, người cũng không tin con sao.”



Từ lão phu nhân không để ý đến mà nói tiếp: “Gọi những hạ nhân kia tới đây, ta muốn đích thân hỏi xem.”