Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 652 : Sớm chuẩn bị

Ngày đăng: 11:07 30/04/20


Lang Hoa ở trong sân nghênh đón Hàn Chương.



Hàn Chương thấy Lang Hoa lập tức nhíu mày: “Làm sao lại mặc phong phanh như vậy, mặc dù thời tiết ấm áp rồi, nhưng cũng không được khinh thường.”



Lang Hoa liên tục gật đầu: “Muội biết rồi, lần sau ra ngoài sẽ mặc áo khoác.”



Hàn Chương lấy một túi tiền ra nhét vào tay Lang Hoa.



“Cái gì thế?” Lang Hoa cười nói.



“Lần trước thỉnh an Thái phi, Thái phi nương nương cho một miếng đá quý, ta giữ lại cũng vô dụng, muội cầm xem xem có thể làm gì.”



Lang Hoa cầm túi tiền trong tay.



Hàn Chương nói: “Thế nào rồi? Ở Bùi gia có quen không?”



Lang Hoa cúi đầu cười một tiếng: “Không quá giống nhà mẹ đẻ.” Nhất là sau khi Bùi Khởi Đường đi, nàng lại cảm thấy phòng quá rộng, buổi tối luôn phải cần Tiêu ma ma nói chuyện cùng.



“Từ từ sẽ ổn thôi,” Ánh mắt Hàn Chương trầm xuống, sắc mặt có chút khó coi, “Muội có biết chuyện tây lộ Quảng Nam không?”



Lang Hoa biết Hàn Chương đang lo lắng cho nàng: “Huynh trưởng nói có phải là Chu gia không.”



“Ta vừa từ Điện Cần Chính ra,” Hàn Chương nói, “Hoàng thượng truyền ta và Tuyên Uy Tướng quân, Minh Uy Tướng quân, Định Viễn Hầu cùng nhau bàn bạc. Người Giao Ly nham hiểm xảo trá, Hoàng thượng sợ hoạ đến phủ Giang Lăng.”



Một khi Tây lộ Quảng Nam mở ra, nơi kế tiếp chính là phủ Giang Lăng, sau đó là kinh thành.



Hàn Chương nói tiếp: “Hoàng thượng luôn canh cánh trong lòng với trận thuỷ quân Phúc Kiến và Giao Ly năm đó, quân đội Đại Tề hơn Giao Ly mấy chục lần, nhưng lại binh bại như núi...”



“Đó là vì chướng dịch.” Lang Hoa từng kiểm tra tài liệu liên quan, không trách thuỷ quân Phúc Kiến, không trách Bùi gia.



“Bất kể như thế nào, lần này Giao Ly có Chu Diễm làm tiên phong, so với tình thế lần đó càng gay gắt hơn,” Hàn Chương nói tới chỗ này nhìn Lang Hoa, “Bùi Khởi Đường có đưa tin tức về không?”



Bùi Khởi Đường từ khi đi đến Quảng Nam, vốn là cách hai ngày sẽ cho người đưa một phong thư về, nhưng mấy ngày nay lại không có tin tức.
Lang Hoa nhìn Tiêu ma ma: “Cầm thiệp của ta tới Phủ Thư Vương, ta muốn bái kiến Thư Vương gia.”



...



Từ sau khi đưa con gái ra khỏi kinh thành, Thư Vương vẫn buồn buồn không vui, liên tục ba ngày nằm ở trên giường, không nói với ai một lời, trợn mắt không biết đang suy nghĩ gì.



Thư Vương phi cuối cùng không nhịn được tiến lên hỏi: “Vương gia, người đừng doạ thiếp thân, nếu như người nhớ Ngọc Song, không bằng chúng ta nghĩ cách đến Tây Hạ thăm chút.”



Thư Vương nói: “Con gái là được phong làm Công chúa Phúc An gả đến Tây Hạ, bà làm như vậy cũng không sợ bị người ta chê cười sao.”



Thư Vương phi chớp chớp mắt, bà là thấy bộ dạng nửa chết nửa sống hết sức đáng thương của ông mới đến khuyên, nhưng ông lại nghiêm mặt khiển trách bà.



Thấy trên mặt Thư Vương phi giăng đầy mây đen, Thư Vương vội nói: “Con gái đã xuất giá rồi, ta là đang nghĩ... làm sao mới có thể thoát thân đây.”



Thoát thân?



Thư Vương phi nhíu mày: “Ông muốn đi đâu?”



Thư Vương hạ thấp giọng: “Đương nhiên là nơi không gây phiền phức cho con gái, lại có thể tiêu dao tự tại.”



Cả ngày không lên triều, bất kể là việc công gì cũng đều không nhận, Thư Vương phi quả thực không hiểu, Vương gia rốt cuộc còn muốn tiêu dao tự tại thế nào nữa, chẳng lẽ con gái vừa mới đi, ông đã muốn nạp Trắc phi.



“Ông muốn làm gì?”



Tiếng Thư Vương phi nghiến răng nghiến lợi truyền tới, Thư Vương không dám lại thừa nước đục thả câu: "Chúng ta phải rời đi kinh thành, tốt nhất là... tìm được một việc chẳng ra gì, quang minh chính đại rời khỏi kinh thành."



Thư Vương phi nghe được lời này sợ đến hít một ngụm khí lạnh: "Vương gia... Ông điên rồi à?"



Thư Vương lắc đầu, ông không điên, ông còn nhớ rõ lời con gái nói lúc gần đi: "Phụ thân, con cùng Lang Hoa là chị em tốt, vô luận có chuyện gì phát sinh con đều đứng về phía muội ấy và Bùi gia. Lang Hoa có ân với Đông Bình Trưởng Công chúa, chắc chắn Đông Bình Trưởng Công chúa cũng sẽ đứng về phía muội ấy. Vì thế, người sớm chuẩn bị đi, như thế người một nhà ta mới có thể đồng lòng hiệp lực..."



Đứa bé ngốc, ông còn cần nó dặn ông như thế ư? Chẳng lẽ ông là thằng ngốc sao?