Đạo Diễn! Cậu Nợ Tôi Một Giải CP Xuất Sắc Nhất
Chương 48 : Nhận trọng trách
Ngày đăng: 10:40 18/04/20
Hai người vừa vào cửa đã thấy Hứa Thành Dục ngồi ở đó.
Thiệu Mặc Sâm cười. "Xem ra chúng tôi tới chậm rồi."
Hứa Thành Dục lễ phép chào hỏi. "Chào anh Thiệu, chào đạo diễn Bạch, là do tôi đến sớm thôi."
Bạch Trạch nổi da gà. "Khụ khụ, Thành Dục, chào buổi sáng." Nếu không phải là nhận được tin nhắn của Lê Duyệt, bây giờ cậu còn nghĩ bản thân lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, nghĩ xấu về Hứa Thành Dục.
MC nói. "Chủ đề của hôm nay là trao đổi hợp tác."
"Trao đổi gì?" Thiệu Mặc Sâm nhíu mày.
MC nhanh chóng xua tay. "Không phải tất cả đâu, chơi rút thiệp, rút được thiệp may mắn thì được đổi, đối phương không được từ chối."
"Đây không phải là kiểm tra độ may rủi sao?" Thiệu Mặc Sâm trêu chọc.
MC lúng túng. "Anh Thiệu thật hài hước."
Bạch Trạch nhìn khuôn mặt khó chịu của Hứa Thành Dục.
"Vậy còn chúng tôi?"
Thiệu Mặc Sâm tiếp tục bần thần. "Vậy tôi có thể từ chối chuyện may rủi này không?"
MC giơ tay đầu hàng. "Anh và đạo diễn Bạch là tổ hợp mạnh nhất, cũng phải cho người khác một cơ hội chứ."
Thiệu Mặc Sâm suy nghĩ gì đó, nhìn thoáng qua đạo diễn.
Bỗng nhiên đạo diễn cười tươi như hoa.
Thiệu Mặc Sâm. ".." Tranh thủ thời gian quay đầu nhìn Bạch Trạch.
"Bây giờ phải bốc thăm sao?" Bạch Trạch hỏi.
MC gật đầu như gà mổ thóc.
Bạch Trạch thò tay vào trong hòm, lòng bàn tay nóng lên, tay bị người ta nhé một tấm thiệp vào.
Bạch Trạch không nói gì, cúi đầu nhìn một chút, phát hiện cái hòm đặt trên bục sân khấu, cậu cũng không mở thiệp ra, cúi đầu suy nghĩ chuyện gì đó.
Thiệu Mặc Sâm bốc nhanh hơn, quay lại chỗ ngồi, hai người cùng nhau mở ra, Thiệu Mặc Sâm nhìn tấm thiệp may mắn của Bạch Trạch, nhịn không được nghiến răng.
Hai người nhìn nhau một lát, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra.
Thiệu Mặc Sâm: Xảy ra chuyện gì vậy?
Bạch Trạch: Không biết, có người tự tay nhét thiệp vào tay em.
Thiệu Mặc Sâm: Nhân cơ hội sờ tay em à?
Bạch Trạch:...
Thiệu Mặc Sâm: Không đùa nữa, em có cảm thấy có liên quan gì đến người ngồi đối diện kia không?
Bạch Trạch: Lấy kỹ năng diễn xuất của chồng ra đặt cược, có liên quan.
Thiệu Mặc Sâm:!!!!
Bạch Trạch:?_?
Thiệu Mặc Sâm: Em lặp lại lần nữa.
Bạch Trạch: Lấy...kỹ năng diễn xuất của em ra đặt cược, có liên quan.
Thiệu Mặc Sâm: Tủi thân, anh muốn nghe trọng tâm.
Bạch Trạch: Được rồi....
"Ừ."
Trong lúc ai người nói chuyện, Liễu Mạn Tinh cũng đã bốc thiệp rồi.
Hứa Thành Dục mở thiệp ra, bên trong là thẻ may mắn, bắt đầu chậm rãi nói mấy câu lưu luyến không rời với Liễu Mạn Tinh, không chỉ có Liễu Mạn Tinh muốn ói mà còn có thêm đạo diễn cũng vậy, nhanh chóng ra ngoài hút điếu thuốc cho tỉnh táo.
"Alo?"
"Ai u, khách quý ít gặp khách quý ít gặp."
Đạo diễn không chịu thua, bắt đầu nói. "Nghệ sĩ dưới trướng của mấy người sao vậy? Sáng sớm tới đây làm loạn, nói tôi phải đổi người hợp tác, không đổi thì không quay, sau đó còn bảo chúng tôi dựng theo kịch bản?"
Người bên kia điện thoại nghe vậy cười khổ. "Chúng tôi cũng không nói nổi cậu ta, đại tiểu thư lên tiếng sao chúng tôi dám nói."
"Hừ, đại tiểu thư nhà mấy người? Tôi nghĩ nên đi rửa mắt đi."
"..."
"Bớt giận bớt giận, nếu không thì đổi một người thôi, Dương Húc Húc cũng được, tuổi tác lại gần bằng nhau."
"Hừ, mấy người cho là đi tuyển phi tần à? Đắc tội với Khuất Lan Thương? Về sau có muốn tới Học viện điện ảnh nữa không?"
"Ôi chao, tôi không có ý này..."
"Phò mã gia nhà mấy người chọn ai không chọn lại chọn Bạch Trạch, mấy người nên cầu nguyện Thiệu Mặc Sâm và Bạch Trạch không có ý kiến đi, cả Ngân Minh Nhiễm nữa, tự đi giải thích đi." Cạch một tiếng, đạo diễn cúp điện thoại.
Chờ tới khi đạo diễn quay về, Hứa Thành Dục cũng nói lời chia tay xong, vẻ mặt Liễu Mạn Tinh thờ ơ, không rung động chút nào.
Hứa Thành Dục chỉ tay. "Tôi chọn Bạch Trạch."
Bạch Trạch. "..." Cậu biết kiểu gì cũng vậy mà.
Thiệu Mặc Sâm. "..." Mày muốn đào góc tường nhà tao à?
Liễu Mạn Tinh. "..." Mẹ kiếp.
Bạch Trạch và Thiệu Mặc Sâm liếc mắt nhìn nhau, Thiệu Mặc Sâm đột nhiên nở nụ cười, nháy mắt với cậu.
Bạch Trạch quay đầu, chống cằm. "Tôi cũng rút được thẻ may mắn." Nói xong, mở thiệp ra.
Hứa Thành Dục mở to hai mắt, đột nhiên liếc mắt nhìn đạo diễn.
Đạo diễn. "..." Muốn ép tôi à? Không có cửa.
Bạch Trạch cười híp mắt chỉ Thiệu Mặc Sâm bên người mình.
Vẻ mặt đạo diễn chờ mong, đổi đi đổi đi.
"Tôi muốn đổi cho Thiệu Mặc Sâm."
"Hả?" Suýt chút nữa Liễu Mạn Tinh bị sặc nước bọt.
Đạo diễn ho dữ dội.
Thiệu Mặc Sâm đột nhiên đứng dậy, đi tới trước mặt Hứa Thành Dục. "Xin chỉ giáo thêm."
Hứa Thành Dục cười nhạt. "Không dám nhận không dám nhận."
Liễu Mạn Tinh vội vàng hỏi Bạch Trạch. "Tôi có bị Thiệu Mặc Sâm diệt khẩu không?"
"Yên tâm, anh ấy mới đồng ý." Bạch Trạch biết tính Thiệu Mặc Sâm, mặc dù là bình dấm chua nhưng khi tới thời điểm quan trọng, anh sẽ không giở tính trẻ con.
Trong lòng Liễu Mạn Tinh bỗng thấy ấm áp, khóe miệng cong lên. "Cảm ơn."
Đạo diễn liếc mắt nhìn MC, MC hiểu ý. "Chuyện trao đổi hợp tác này chỉ kéo dài hết tập này, cặp nào xếp hạng chót sẽ bị trừng phạt."