Đạo Diễn! Cậu Nợ Tôi Một Giải CP Xuất Sắc Nhất

Chương 50 : Trai ngu gái ngốc

Ngày đăng: 10:40 18/04/20


"Thật sự là Hứa Thành Dục sao? Còn ai khác không?"



Ngân Minh Nhiễm nhíu mày, ngón tay gõ gõ lên mặt bàn.



"Thực ra cũng chỉ là một scandal nhỏ thôi, ép xuống là được, không cần để ý nhiều quá." Bạn thân biết mà còn hỏi, nhìn hắn không trả lời, tiếp tục nói. "Bộ dáng này của cậu là không muốn để chúng tôi uống rượu mừng sao?"



"Hay là ~~"



Một người bạn khác tiếp lời. "Chìm vào yêu đương rồi."



"Bị ngốc rồi."



Ngân Minh Nhiễm đen mặt. "Tôi luôn vậy mà. Mấy cậu khoa trương quá.



Hai người bạn thân người xướng kẻ họa. "Thế nên..."



"Vẫn luôn ngu..."



"Chưa bao giờ thay đổi..."



Ngân Minh Nhiễm liếc mắt, nói. "Nói chuyện chính đi."



"Cậu quyết định rồi?"



"Ừm, ngày kia."



Hai người bạn liếc mắt nhìn nhau. "Người kia nhà cậu có biết không?"



Ngân Minh Nhiễm lắc đầu.



"Cậu không lo lắng..."



"Cô ấy sẽ không biết." Ngân Minh Nhiễm nói chắc như đinh đóng cột.



Bạn thân nhún vai. "Thời đại của paparazi, khó nói lắm."



"Nếu như cô ấy biết....lòng đố kỵ của phụ nữ rất đáng sợ, cậu tự bảo vệ mình đi." Bạn thân cười khanh khách.



Ngân Minh Nhiễm không vui, nói. "Cô ấy không phải người phụ nữ bình thường..." Lời còn chưa dứt hắn đã rơi vào trầm tư. "lòng đố kỵ của phụ nữ...."



"Rồi rồi rồi, biết người kia nhà cậu tốt, được chưa?"



Một người bạn thân khác lẩm bẩm. "Tốt vậy mà còn không nhanh rước về nhà? Cậu có ngu hay không?"



"Phụ nữ!"



"Cái gì?"



"Đại tiểu thư của Tiền Thành Ảnh."



"Cậu bảo là Hứa Thành Dục..." Bạn thân bỗng nhiên hiểu ra.



Hôm nay đã là ngày thứ hai rồi, scandal càng ngày càng không tả nổi, thậm chí còn có vài hình ảnh ướt át, nếu không phải chân tay Ngân Minh Nhiễm nhanh, không biết đã xảy ra bao nhiêu sóng gió.



***




"Đạo diễn, tôi muốn rút khỏi chương trình?" Mí mắt Liễu Mạn Tinh vẫn còn sưng đỏ.



"Vì sao?" Đạo diễn nhíu mày. "Nếu là vì tin tức, cô đừng để trong lòng..."



"Không phải, không phải." Liễu Mạn Tinh nở nụ cười miễn cưỡng. "Dù sao tôi cũng không có người hợp tác nữa."



"Chuyện này...Thiệu Mặc Sâm và Bạch Trạch không ngại hợp tác chung với cô."



Bạch Trạch gật đầu, Thiệu Mặc Sâm cũng không phản đối.



Liễu Mạn Tinh lắc đầu, hít sâu một hơi, nhanh chóng tìm lý do. "Đạo diễn, tôi cảm thấy vẫn không tốt lắm, dù sao tên chương trình là..."



"Anh tới hợp tác với em có được không?" Cửa bỗng mở ra, có người đi vào trong.



Liễu Mạn Tinh cứng người lại, tiếng bước chân quen thuộc dừng phía sau cô. "Cho anh một cơ hội, được không em?"



...



"Giống như phim thần tượng lãng mạn vậy." Dương Húc Húc che miệng, nhỏ giọng nói.



"Em thích à?"



"Sao lại không thích? Lãng mạn như thế còn gì, thầy không thích sao?"



"Cũng tạm được."



"Vậy thầy thích cái gì nhất?"



"Tôi...thích phim tình yêu vườn trường."



"Ơ? Thầy thích kiểu tình yêu vườn trường nào?" Dương Húc Húc bỗng nhiên hồi hộp. "Nam thần nữ thần? Học giỏi và học kém? Hay thầy giáo...học sinh?"



Khuất Lan Thương nhìn lỗ tai ửng hồng của cô nàng. "Tôi thích...thầy giáo chấm bài học sinh."



"Thầy đừng lừa gạt, tình yêu đâu ra cơ chứ?"



"Tôi bảo có là có."



...



Bạch Trạch nhìn bả vai run run của Liễu Mạn Tinh, đáy mắt chứa đầy nước mắt, lại nhìn ánh mắt chăm chú của người đàn ông phía sau cô, nhéo lòng bàn tay Thiệu Mặc Sâm một cái. "Thiệu ảnh đế, không còn cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân nữa."



"Bạch Trạch, thực ra anh gạt Hứa Thành Dục, may là cậu ta không ra tay với em, nếu không...không chỉ là rách trán thôi đâu."



Khóe miệng Bạch Trạch khẽ nhếch lên, cậu biết, người cấp hai giúp cậu đánh đuổi côn đồ, cấp ba giúp cậu đánh lộn, lên đại học chịu tội thay cậu sao có thể để cậu bị thương? Huống chi, suy bụng ta ra bụng người, cậu cũng không làm được.



...



"Em đột nhiên cảm thấy chỉ có hai đứa mình là chó FA thôi." Tang Kỳ nói với Trình Thành.



Chó anh kéo khóa balo ra, lấy một túi khoai tây chiên, mở ra. "Em có ăn không?"



Chó em vui vẻ cầm lấy. "Đương nhiên là ăn."