Để Được Yêu Nam Phụ, Nguyện Không Làm Nữ Chính (1970)
Chương 39 : Bạch phiến, bóng tối của thời Việt Nam Cộng Hoà
Ngày đăng: 20:46 19/04/20
Trong khi Cao Phong đang ở ngoại thành thì lúc này Dương Thảo lại đối diện với một chuyện vô cùng tồi tệ. Đầu đuôi sự tình thế nào cô không rõ, chỉ thấy hết sức bất ngờ khi một toán cảnh sát ụp vào nhà họ Dương, và người dẫn đầu không ai xa lạ, Phó Văn Chính. Vừa thấy vị trung uý xuất hiện với dáng vẻ nghiêm túc, hai bên cảnh sát đứng dàn xung quanh phòng đại sảnh, Dương Thảo đưa mắt nhìn qua một lượt. Đứng phía sau cô là Xuân, Quý và vài người ở khác.
- Xin hỏi, có chuyện gì mà trung uý Chính lại dẫn theo cảnh sát đến tận đây?
Văn Chính đạo mạo trong bộ quân phục, bước đến trước mặt cô gái, nói:
- Cô Thảo chưa biết tin gì ư? Cha cô, Dương Bộ, đang bị tạm giữ ở sở cảnh sát.
- Cha tôi bị bắt? Vì sao?
- Vừa có người báo tin, thương cảng nhà họ Dương lén lút nhập hàng cấm. Cách đây một tiếng, chúng tôi đã đến kiểm tra và phát hiện đó là sự thật.
- Hàng cấm đó là gì?
- Bạch phiến, thưa cô.
Hiển nhiên Dương Thảo đã sửng sốt đến mức nào. Bạch phiến? Cớ sao lại có chuyện cha cô cả gan nhập bạch phiến vào thương cảng chứ? Từ những năm 1955 của chế độ Đệ Nhất Cộng Hoà, việc buôn bán á phiện, bạch phiến ở miền Nam dưới thời của tổng thống Ngô Đình Diệm đã không còn gì xa lạ, thậm chí gần như được công khai cho đến thời Đệ Nhị. Chuyện buôn bán thứ hàng cấm này còn bao trùm lên Quân đội, Hải quân và Lưỡng viện (Thượng và Hạ viện)... Ngỡ ngàng trong phút chốc, Dương Thảo liền phản bác bằng chất giọng lo lắng:
- Chắc chắn có sự nhầm lẫn! Cha tôi không bao giờ nhập bạch phiến!
Văn Chính nhìn Dương Thảo, sắc mặt bình thản không hề thay đổi:
- Có nhầm lẫn hay không chúng tôi sẽ phải điều tra kỹ. Nhưng việc tìm thấy bạch phiến ngay trong kho thương cảng thì e rằng, ông Dương sẽ gặp khó khăn.
Rốt cuộc, lý do vì sao cái thứ chết người đó lại ở trong kho hàng thương cảng?
- Tôi sẽ cho người băng bó vết thương cho em.
Chuyện bị thương này chẳng quan trọng, Dương Thảo nhìn trở lại anh, hỏi:
- Anh đưa em về đây làm gì?
- Bác Bộ gặp chuyện, tôi cũng không thể bỏ mặc em một mình ở nhà họ Dương.
- Anh lại muốn giam lỏng em lần nữa ư?
- Lần này là vì tốt cho em thôi.
Cao Phong bỏ hai tay vào túi quần, nét mặt trở nên trầm tư hơn khi nói một điều:
- Em không nghĩ rằng có người muốn hãm hại bác Bộ ư?
- Điều ấy là quá dễ đoán. - Dĩ nhiên Dương Thảo cũng có cùng suy nghĩ - Chính vì thế em mới muốn gặp cha và tìm hiểu rõ ràng việc này.
Cao Phong cười khẽ, rất nhanh sau đó liền bước đến bên cửa sổ nhìn ra ngoài.
- Dưới thời Cộng Hoà này, việc buôn bán bạch phiến không đơn thuần như em nghĩ. Những nhân vật quyền thế trong chính quyền và quân đội sẽ bảo vệ, bao che các tổ chức của người Tàu Triều Châu để nhập cảng lậu thuốc phiện nên đường dây vận chuyển là rất lớn. Chuyện của bác Bộ phải bình tĩnh xem xét...
Quan sát tấm lưng chuyển sang màu đen do đứng ngược chiều sáng đó, Dương Thảo im lặng vì chẳng cần Cao Phong nói cô cũng biết rất rõ. Theo những tài liệu được ghi lại, giai đoạn 1955 - 1975 những tổng thống được chính quyền Mỹ đưa lên đều có các mánh khoé để kiếm tiền bất chính và một trong số đó là buôn bán bạch phiến. Vấn nạn này đã bao trùm lên cả Lưỡng viện, cũng như bóng tối bạch phiến phủ chụp lên một phần Đô thành Sài Gòn thời bấy giờ.