Đế Vương Sủng Ái
Chương 458 :
Ngày đăng: 14:18 19/04/20
Thật sự không biết tại sao hai người này lại ấu trí như vậy.
Vừa nghe nàng nói như vậy, Trầm Sát liền mím môi quay mặt sang chỗ khác.
Lâu Thất nhìn Lâu Hoan Thiên, ánh mắt của hắn sáng như đốm lửa, hơn nữa còn thấp thoáng có hơi nước, hắn giấu hết mọi sự kích động đi. Vừa nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, Lâu Thất liền biết lần này về nhà, hắn đã xác định được thân phận của nàng.
Chỉ có điều nếu đã xác định được thân phận của nàng, vị mẫu thân ruột kia của nàng cũng nên tới cùng hắn mới phải, dù sao cũng là đứa con gái đã thất lạc gần hai mươi lăm, chẳng lẽ không nhớ chút nào sao?
Thế nhưng vẫn chỉ có mình Lâu Hoan Thiên tới. Nói không thất vọng là giả, nhưng từ trước tới nay nàng cũng lạnh lùng quen rồi, hơn nữa lại không có tình cảm gì với vị mẫu thân ruột kia, lúc nàng bị ôm đi cũng mới chỉ hai tuổi tính cả tuổi mụ, có thể nhớ được cái gì chứ.
Nàng có thể nhìn ra được, tình cảm của Lâu Hoan Thiên là thật, hơn nữa hắn còn gầy hơn một chút so với lúc trước, chắc là do đi gấp không được ăn uống tử tế.
Nàng chủ động giang hai cánh tay ra: “Ca ca.”
Lâu Hoan Thiên bỗng cười lên, ôm lấy nàng vào lòng thật chặt, hít một hơi thật sâu rồi nói: “Tiểu Thất, muội thật sự là Tiểu Thất của ca ca.”
Mẫu thân của hắn dùng vu pháp giấu một chút hồn tức của Tiểu Thất vào trong chuông Hồn Tức, lần này hắn mang tóc của Lâu Thất tới gần chuông Hồn Tức, cái chuông đó không có gió cũng tự vang, chính là vì có cảm ứng. Điều này chứng minh Lâu Thất chính là Tiểu Thất, Tiểu Thất của hắn.
Mặc dù lần trước hắn đã nhận định nàng chính là Tiểu Thất rồi, nhưng lúc này có căn cứ xác thực vẫn khiến hắn phải kích động một lần nữa.
“Ca ca.” Sống mũi của Lâu Thất cũng cay cay, đưa tay ôm lấy lưng hắn.
Trầm Sát đứng một bên nhìn hai người ôm nhau thật chặt, thấy thế nào cũng không vừa mắt. Ánh mắt của hắn dừng lại trên cánh tay người đàn ông đang ôm lấy eo của Lâu Thất, trong lòng hắn chỉ có một ý muốn, đó là rút Ẩm Huyết Kiếm ra chặt đứt cánh tay đó cho xong!
Nhưng lần này là Lâu Thất chủ động, nếu hắn làm như vậy thật, phỏng chừng nàng lại sẽ lại cãi nhau với hắn, hắn chỉ sợ nàng lại muốn rời đi.
Hắn nhịn.
Tiểu Trù và Nhị Linh đứng bên cạnh thấy thế cũng kinh hãi không thôi.
Đầu tiên là vì nam tử tuấn mĩ hơn người này lại là đại ca của Đế Phi, thứ hai là vì gân xanh đang nổi đầy trên trán Đế Quân, cả hàm răng đang nghiến chặt kia nữa.
Tay phải của hắn đã cầm vào chuôi kiếm, dáng vẻ như nhìn thấy kẻ thù, khiến hai người đều sợ hắn không nhịn được mà thật sự rút kiếm ra chĩa về phía huynh trưởng của Đế Phi.
Lâu Hoan Thiên vịn tay của hắn đứng dậy, lúc lấy lại tinh thần, hắn nháy mắt nói: “Ô, vị huynh đài này, trông ngươi cũng khá đấy, có thích Tiểu Thất nhà ta không? Nếu ngươi thích, ta có thể dắt dây tơ hồng cho hai người…”
Phụt!
Thúc Trọng Châu bỗng buông tay hắn ra, lùi về sau vài bước: “Thù gì, oán gì?”
Mặc dù hắn rất tán thưởng Lâu Thất, nhưng không có tình yêu giữa nam nữ! Một nữ nhân mạnh mẽ như vậy, hắn cảm thấy hắn không thế áp được nàng, nên tìm một người mà có thể nép vào người hắn như con chim nhỏ thì sẽ tốt hơn! Cũng phải nói lại, Lâu Thất là của ai?
Bên kia đang có người đang tỏa ra sát khí bay lên tận trời cao rồi!
Thúc Trọng Châu bỗng cảm thấy thật hối hận khi đỡ người này, thế này chẳng phải là hại người ta sao?
“Bổn Đế Quân thấy ngươi còn chưa ăn đấm đủ đúng không?” Trầm Sát nghiến răng nghiến lợi nói.
Thấy bọn họ lại định đánh nhau, Tiểu Trù lập tức cất cao giọng: “Đế Phi ra rồi!”
Cánh cửa ở bên kia mở ra, Lâu Thất cầm hai quả cầu sắt ra, nàng liếc nhìn sang bọn họ: “Các ngươi định đánh tiếp hay đi thử quả bom nay với ta?”
Nàng vừa dứt lời, Trầm Sát lập tức quăng Lâu Hoan Thiên sang một bên, hắn nhảy người lại gần nàng: “Nàng đã cải tạo Bách Phá Đạn xong rồi à, nhanh thế sao?”
Lâu Thất nhíu mày: “Vốn cũng không phải chuyện gì khó khăn.”
Cho dù đã được nàng cải tạo rồi, nhưng ở hiện đại cũng chỉ là loại cơ bản nhất, quê mùa nhất, tuy nhiên, chắc chắn vẫn đẳng cấp hơn hẳn Bách Phá Đạn lúc đầu.
Hơn nữa nàng còn thêm nguyên liệu đặc biệt ở bên trong!
Vừa rồi Nguyệt ở bên cạnh nhìn nàng chế tạo, nhưng nàng làm quá nhanh, hắn còn chưa thấy rõ, nàng đã làm ra hai quả.
“Uy lực của thứ này so với Bách Phá Đạn thì sao?” hắn không khỏi hỏi. Lúc trước Ưng gửi thư tới, nói về uy lực của Bách Phá Đạn. hắn cũng đang phiền lòng, chỉ sợ con đường thống nhất của bọn họ sẽ dừng lại ở chỗ của Hổ Quân này.
Lâu Thất liếc nhìn hắn: “Đừng so cái thứ đó với kiệt tác của bổn cô nương có được không?”